Chu Vụ một lúc sau mới phản ứng lại, ngơ ngác trả lời: “Thế có nghĩa là… Anh sẽ không chết? Mà em sẽ già đi, trở nên xấu xí, rồi chết đi?”
Phải không?
Là ý này đúng không!
Bách Lý Khí chuẩn bị bữa đêm cho Chu Vụ, cậu ngồi một mình trên ghế, càng nghĩ càng thấy không đúng.
Một bát mì sợi, hai trái trứng trần thêm hành lá và rau cải, nóng hổi, kíc.h thích vị giác.
Sau khi Bách Lý Khí có được thể xác, mỗi ngày đều ăn, ngủ, vận động cùng Chu Vụ.
Gần như không khác gì người bình thường, có lúc Chu Vụ còn quên mất sự thật anh đã từng là một ác ma.
Lúc mới tiến vào thể xác, Bách Lý Khí còn chưa khống chế cơ thể được linh hoạt cho lắm, mấy ngày đầu cầm đũa không chắc, giờ đã có thể dùng đũa thắt nút cuống cherry rồi.
Chu Vụ không có hứng ăn.
Nhưng lại không muốn lãng phí tâm ý của Bách Lý Khí, chậm chạp ăn mỳ, im lặng không lên tiếng.
Ăn xong, Chu Vụ lao đi tắm, nóng hầm hập nhảy lên giường, lúc ngủ, cậu rúc vào hõm vai Bách Lý Khí, chóp mũi tràn ngập mùi hương của anh.
Đáng ra phải thấy yên tâm mới đúng.
Giờ lại có cảm giác vô cùng lo lắng.
Bách Lý Khí ôm lấy Chu Vụ, da thịt ấm áp, mới tắm xong, làn da trắng nõn ửng hồng, tóc mềm hơi ướt, cả người ngâm trong hơi nước mờ mịt, khiến người ta muốn ôm vào lòng, hoà vào làm một.
Bách Lý Khí từ từ nhắm mắt lại, hưởng thụ hạnh phúc ngủ chung với người yêu, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ket-hon-voi-ac-ma-co-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/260580/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.