“Ngươi hỏi Hạ sư huynh à?”
Thiếu nữ váy trắng búi tóc buông trường kiếm trong tay xuống, nghiêng người nhìn Ninh Ninh. Thoạt nhìn nàng ấy mới chỉ mười sáu mười bảy tuổi, vậy mà lúc nào cũng mang vẻ mặt nghiêm nghị, chững chạc và nghiêm túc không hợp với lứa tuổi.
Hạ Tri Châu là đệ tử của Trung Khách Lý Vong Sinh, ở Đan Vân Phong cùng một số đệ tử thân truyền khác.
Cô gái đứng trước mặt Ninh Ninh tên là Tần Xu, chẳng những tuổi còn trẻ đã đột phá Kim Đan kỳ, mà theo lời đồn thì cô gái này dành phần lớn thời gian trong ngày để khắc khổ tu luyện, hoàn toàn xứng đáng là người đứng đầu trong thế hệ trẻ.
“Huynh ấy đang đấu thơ với người khác.”
Giọng nói của cô gái nhẹ nhàng êm ái, câu từ bị nàng ấy nói ra một cách khô khan theo thói quen lại thêm vài phần dễ thương khó tả: “Ta có thể đưa ngươi đến đó.”
Ninh Ninh cười gật đầu: “Đa tạ!”
Vào mùa hè, Đan Vân Phong được bao quanh bởi những cây bách và cây trúc cổ xưa, biển rừng rộng lớn hội tụ thành một vùng trong xanh, che khuất dấu vết của bầu trời.
Họ đi xuyên qua các tòa nhà nơi đệ tử thân truyền sinh sống là tới một rừng cổ thụ. Những cành lá xum xuê che khuất ánh mặt trời, dưới những thân cây cao lớn là bộ rễ chắc khỏe như thế rồng nằm cuộn tròn.
Tốp năm tốp ba thiếu niên ngồi trên đám rễ cây. Họ đều mặc đồ trắng, búi tóc cao và xung quanh là một luồng kiếm khí đang lượn lờ. Họ đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-khong-ngung-tim-duong-chet-ta-tro-thanh-nguoi-trong-long/2725022/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.