Sau khi Judy rời khỏi, Thẩm Hạc Xuyên gọi cho Kiều Nhạc: "Em tặng anh hoa à?"
Giọng Kiều Nhạc truyền tới từ đầu bên kia, tràn đầy ý cười: "Đúng thế! Đẹp không ạ? Anh có thích không?"
Đôi mắt của Thẩm Hạc Xuyên dừng trên bó hoa, vươn tay nhẹ nhàng vu.ốt ve cánh hoa xinh đẹp.
Dòng nước ấm áp chảy tràn lồng ngực, thoải mái dịu êm.
"Thích lắm."
Anh nói thật lòng.
"Em không biết anh thích loại hoa nào, nhưng vừa thấy nó liền cảm thấy rất hợp với anh." Kiều Nhạc nghe đối phương khen, bản thân cũng rất vui: "Nếu anh thích thì mai em lại tặng tiếp nhé!"
"Ừ."
Thẩm Hạc Xuyên còn có buổi hẹn lúc 3:10 nên cả hai không nói chuyện được nhiều.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Hạc Xuyên chụp ảnh hoa gửi cho Kiều Nhạc trước, sau đó lại gửi cho Bùi Văn Kính.
Th ẩ m: [hình ả nh] Đ ẹ p không? Bùi Văn Kính: ? Bùi Văn Kính: Đ ẹ p ph ế t! Làm gì đó? T ặ ng Ki ề u Nh ạ c à? Th ẩ m: Em ấ y t ặ ng tôi. Bùi Văn Kính: ... Bùi Văn Kính tự dưng bị ăn cơm chó, hơi cạn lời, sau đó gọi điện, hỏi bao giờ anh mới rảnh để tổ chức đi chơi. Ban đầu Thẩm Hạc Xuyên và Kiều Nhạc tính thi xong bằng lái thì đi một chuyến. Nhưng chẳng ai nghĩ Kiều Nhạc đột nhiên lại có thai, nên kế hoạch tạm thời bị hoãn vô thời hạn. Anh đắn đo một chốc: "Để xem đã." Với tình hình của Kiều Nhạc thì ngựa không cưỡi được, núi leo không nổi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ky-hop-dong-hon-nhan-voi-tham-tien-sinh/2771129/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.