Chuyển ngữ: Dú
Beta: 紫
Chương 78: Địa phủ Trung Quốc chúng tôi Minh phong thuần phác.
Đậu Xuân Đình buồn hiu hắt nhìn anh họ mình. Xưa anh họ đâu có như này, giờ lại xây dựng hạnh phúc của bản thân trên nỗi đau khổ của em họ...
Cậu chàng cũng hối hận khôn kể, mình dùng từ thịnh hành đó làm chi, biết y nhạy cảm nhưng chẳng ngờ y lại nhạy cảm đến mức này, bắt được từ mấu chốt cái là nổi đóa liền.
"Anh hiểu lầm rồi, từ "không não" kia không dùng để xỉa xói ai cả!" Cậu chàng cuống cuồng tra cứu rồi đưa cho y xem màn hình, "Nhìn này, ý nói là bộ phim ấy ngọt lịm tim mà..."
Liễu Mười Ba vươn đầu ra nhìn, cơn giận vẫn chưa tận, lại quay người sang nhìn Lan Hà, trách móc anh: "Người của ngươi chả biết ăn nói gì hết!"
Lan Hà: "Thôi mà thôi mà, đều là chỗ anh em họ hàng cả."
Đậu Xuân Đình: "..."
"Ai là anh em họ hàng với nó?" Y vừa dứt lời, cơ thể không còn vươn cao nữa, nhưng tuyệt đối không có chuyện y thừa nhận mình đã quá khích đâu nhé.
Lúc này, ngoài phòng có tiếng gõ cửa, động tĩnh ban nãy của Liễu Mười Ba hơi lớn quá, Tống Khởi Vân đi ngang qua bị dọa điếng người.
"Lan Hà ơi, cháu làm gì vậy?" Ông hỏi.
"Không có gì đâu, đạo diễn Tống ạ." Anh chỉ he hé cửa, ló đầu ra.
Ông chả tin: "Cho bác vào xem."
Lan Hà: "Có đại tiên khá kinh khủng."
Tống Khởi Vân: "..."
Ông thấy nhục lắm, hết lần này đến lần khác mất mặt trước Lan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-lam-vo-thuong-ban-thoi-gian-thi-tui-hot/1625699/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.