Chuyển ngữ: Dú
Chương 63: Chào anh, tôi bán minh tệ, chú ý anh lâu rồi...
Trong khi giang cư mận lo chèo thuyền mới một cách thuần thục thì Lan Hà vẫn đang làm khách nhà họ Đậu.
Ông Đậu thấy Lan Hà thì niềm nở lắm, "Cháu ngoại ông đến rồi."
Tống Phù Đàn:... Cháu thì sao?
Các cụ khác tưởng ông Đậu gọi Tống Phù Đàn, vài người trong số họ đã gặp Lan Hà lần trước nên cũng rất chào đón, châu đầu ghé tai kể đấy là cậu nhóc nhà có cao nhân.
Ngặt nỗi lúc anh tiến lại gần, đám chim chóc vốn đang hót líu lo dần tắt tiếng, đến cả chú Alaska cũng kêu một tiếng nghẹn ngào rồi nằm rạp xuống đất rặt vẻ ngoan ngoãn.
"Ủa, sao chúng không hót nữa?" Một ông cụ đứng dậy chọt chim. Không chỉ một mà cả lũ đều im thin thít, cứ như bị nhấn nút im lặng vậy.
Tuy lũ chim chưa chắc đã trông thấy Hồ Bảy Chín nhưng động vật rất nhạy, linh tước cũng sợ cô nàng và Lan Hà hệt đám bồ câu kia, chẳng dám hót tiếng nào.
Cô ta khoanh tay, mắt khinh khỉnh, thản nhiên nói: "Xuân đến ta không kêu, thì chim nào dám hót!!"
Lan Hà vờ duỗi eo, vỗ một cái lên lưng cô ta.
Hồ Bảy Chín chúi người ra trước, "Cái đậu má!"
Cô nàng lườm Lan Hà tóe khói, tại sao không cho mình làm màu cho xong chứ.
Hồ Bảy Chín huýt sáo, tạo thành tiếng chim hót uyển chuyển, chim trong lồng nghe được, chú chim tước được Hồ Bảy Chín chữa cho hót đầu tiên, nhảy lên cao, hót vang lần nữa, những con chim
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-lam-vo-thuong-ban-thoi-gian-thi-tui-hot/1625734/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.