Công: "Không phải chứ, như vậy cũng nhanh quá đi, bố anh dễ tin vậy luôn hả? Tin luôn hai đứa mình là một cặp sao?!"
Sếp: "Cậu nhầm rồi, không phải ổng tin đâu, chỉ là nửa tin nửa ngờ, nhưng không tìm được sơ hở nào nên dùng chiêu thứ hai, giả vờ tin tưởng để làm mình mất cảnh giác, rồi từ từ phá nát nội bộ của chúng ta."
Sếp: "Nếu chúng ta là giả thì đương nhiên sẽ không bao giờ đồng ý chuyện mai đi đăng ký kết hôn."
Công: "Đúng là quá rõ ràng rồi còn gì!"
Hắn chỉ muốn kiếm thêm chút thu nhập phụ thôi, chứ không muốn cống hiến nguyên cả quãng đời còn lại đâu nhé!
Công cười nhạt: "Đúng là cáo già, quá lành nghề."
Trong video, Sếp lườm hắn một cái, Công vội vàng sửa lại lời: "Ý tôi là, bác trai đúng là người cực kỳ thông minh."
Công: "Sếp, giờ tính sao đây ạ? Chẳng lẽ ngày mai thật sự...?"
Công toát mồ hôi, tiền công bây giờ mới năm chữ số, Sếp mà chỉ vẽ cho hắn cái bánh rồi muốn mua cả đời hắn thì không đời nào!
Sếp nheo mắt nghĩ ngợi: "Mai cậu tới văn phòng tôi trước, gặp rồi bàn tiếp."
Sáng hôm sau, Công nhấp nhổm lo lắng ra khỏi nhà, bước vào thang máy thì gặp đúng người quen——Vương 2 màu tóc.
Vương 2 màu tóc mặc nguyên bộ đồ từ hôm qua, tóc tai rối bời như vừa thức dậy, trông như vừa bị hành hạ thảm hại.
Công không khỏi nghĩ thầm: Đúng là chuyên nghiệp, sáng sớm đã đến dí đến mông mình rồi. Haizz, giờ bịa ra lý do gì đây? Hay là nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-lo-ngam-sep-tam-trong-khach-san/1088687/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.