CHƯƠNG 663
Lời này làm cho cổ họng của Triệu Mịch Thanh khô khốc một trận.
Anh nhẫn nhịn, ngồi xuống bên cạnh cô, lập tức nắm thật chặt bàn tay trắng nõn không có sức của cô, in môi mỏng lên, hôn rồi hôn: “Không sao, Hạnh, em không sao là tốt rồi.”
Mẹ Triệu và mẹ Lương bây giờ đang đứng ở hai bên cuối giường, trông thấy cảnh này, mẹ Lương lén lau nước mắt, khóc đến mắt mũi đều đỏ ửng.
Mặc dù mẹ Triệu cũng xúc động, nhưng khi nước mắt sắp rơi xuống, nhìn thấy bà già bên cạnh khóc lóc nỉ non, trong nháy mắt liền bực bội.
Bà liền rên lên một tiếng, không nhịn được nói: “Được rồi, chỉ biết khóc, lúc không biết tình hình thì khóc, bây giờ không sao rồi cũng khóc. Sao bà già bà lắm nước mắt thế…”
Tiếng khóc của mẹ Lương im bặt, quay đầu trợn mắt: “Đúng là mẹ chồng không bằng mẹ. Hạnh nó không phải con ruột bà, bà không đau lòng như tôi đau…”
“Tôi đã nói cho dù thế nào đều nhận con bé là con dâu nhà họ Triệu chúng tôi. Bà còn muốn sao, cố tình kiếm chuyện phải không?”
“…”
Bất giác, nhờ hai bà già cãi lộn nhau, bầu không khí trong phòng bệnh từ từ thay đổi.
Triệu Mịch Thanh và Lương Hạnh bị lờ đi ở một bên liếc mắt nhìn nhau, trong đáy mắt là vẻ bất đắc dĩ, nhưng đã không thấy kinh ngạc nữa rồi.
Nghĩ chắc sau này trong nhà sẽ rất náo nhiệt.
Tấn Thành, tầng cao nhất của một khách sạn năm sao gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/172195/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.