Loại phát hiện này chỉ xảy ra trong phút chốc, Lương Hạnh không chút do dự thừa nhận, do đã quen với những thay đổi gần đây của anh, bây giờ thấy dáng vẻ trầm mặc ít lời của anh cô thấy có chút không quen.
Cô rũ mắt trong lòng bắt đầu suy tư từ lúc nào thì anh trở nên như vậy, khi về nhà thái độ cũng không như vậy, hình như kể từ khi đối mặt với cô trước cửa phòng ngủ thì đã có chút kỳ lạ rồi, khi đó…hình như anh đã đi ra từ phòng ba cô ra thì phải.
Ba cô đã nói gì với anh…?
Phụ nữ thật đúng là sinh vật nhạy cảm, Lương Hạnh cảm nhận cực kì sâu sắc, cô thực sự không muốn nghĩ đến nhưng càng cố không nghĩ tới thì lòng lại càng tò mò.
Khẽ véo ngón tay, cô thỉnh thoảng nhìn lên cửa sổ, nhưng ánh mắt lại như có như không liếc nhìn anh.
Sau khi chiếc xe rẽ sang một làn đường khác, người đàn ông cuối cùng lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng, giọng điệu thong thả không có gì khác thường: “Lần đầu em gặp tôi là khi nào?”
Người Lương Hạnh run lên một cái, không nghĩ tới anh trầm mặc lâu như vậy, câu đầu tiên lại hỏi về điều này, mà còn hỏi xa như vậy.
Cô lãnh đạm nói: “Đã lâu lắm rồi, tôi cũng không nhớ nữa.
”
“Em vẫn luôn yêu tôi sao?”
Câu thứ hai trực tiếp làm Lương Hạnh đỏ mặt, không thể tưởng tượng được quay đầu trừng mắt nhìn anh.
Mặc dù biết anh rất thẳng thắng trong chuyện tình cảm, nhưng mẹ nó cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/2655931/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.