Lâm Chương đẩy cửa đi vào phòng ngủ, Diêm Thầm cầm một cốc nước, trong lòng bàn tay có mấy viên thuốc.
“Đang uống thuốc gì vậy? Anh bị ốm à?”
“Hết bận rồi?”
Hai giọng nói vang lên cùng một lúc.
Diêm Thầm nuốt viên thuốc, uống một ngụm nước, sau đó cầm lấy lọ thuốc trên tủ đầu giường lắc lắc: “Thuốc vitamin, gần đây thường thức khuya viết kịch bản, em có muốn uống không?”
Lâm Chương từ trước đến giờ không hứng thú với những thứ này, anh cảm thấy chúng không có tác dụng gì mấy: “Không cần, anh vẫn phải chú ý nghỉ ngơi và vận động.”
Diêm Thầm khẽ mỉm cười, nắm tay anh đặt lên bụng mình: “Cơ bụng của chồng em vẫn còn đủ khỏe đây.”
Lâm Chương bị hắn làm cho có chút ngứa ngáy trong lòng, hai người đã lâu không tiến hành hòa hợp cơ thể, nhưng nghĩ đến công tác còn chưa hoàn thành bên trong thư phòng, chỉ có thể nhẫn tâm từ chối.
Anh khẽ khom lưng hôn Diêm Thầm một cái: “Em vào lấy chút đồ, anh đi ngủ trước đi.”
Diêm Thầm nắn nắn tay anh, dưới ánh đèn cam ấm áp, mặt mày dịu dàng: “Được, em cũng đừng làm việc quá muộn.”
Đợi sau khi Lâm Chương rời đi, Diêm Thầm thở dài một hơi, cầm lọ vitamin trên tay, lặng lẽ ngồi bên giường, ánh mắt đờ đẫn.
…
“Lâm Chương, con mẹ nó anh tệ quá rồi đấy!”
Cổ áo bị kéo lên, giọng nói tức giận của Vu Thân Dương kéo Lâm Chương ra khỏi dòng ký ức, đối diện với đôi mắt đỏ hoe của Vu Thân Dương.
Lâm Chương chậm chạp phản ứng lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-truoc-mat-tri-nho/2887865/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.