Sau một hồi im lặng, Lâm Chương khẽ lắc đầu: “Em không biết.”
Anh dựa vào bả vai Diêm Thầm, vẻ mặt mơ hồ nói: “Mười bốn năm đã trôi qua, em cứ tưởng mình có thể bình tĩnh đối mặt với chuyện này, nhưng xem ra em đã đánh giá quá cao bản thân rồi.”
Diêm Thầm xoa xoa sau đầu anh, an ủi: “Không sao đâu, nếu không muốn đối mặt thì đừng đối mặt nữa, có anh ở đây.”
Lâm Chương khẽ lắc đầu, mái tóc xù cọ vào cổ Diêm Thầm, khiến cổ hắn hơi ngứa: “Công khai đi.”
“Không sợ sao?” Diêm Thầm thấp giọng dò hỏi.
“Sợ.” Lâm Chương ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt đen láy của hắn, trong mắt hiện lên nụ cười nhàn nhạt: “Anh sẽ ở bên cạnh em.”
“Ừm.” Diêm Thầm cúi đầu, cụng chóp mũi hắn vào chóp mũi anh: “Anh sẽ ở bên cạnh em.”
Ánh sáng mặt trời chiếu vào hai người, căn bếp không quá rộng rãi tràn ngập bầu không khí ấm áp yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên tiếng trò chuyện.
“Sao toàn là món em thích thế, em nấu mấy món anh thích nhé.” Lâm Chương sau khi nghe thực đơn do Diêm Thầm chuẩn bị đã đưa ra đề nghị.
“Anh thích tất cả những món em thích ăn.” Diêm Thầm uyển chuyển từ chối.
“Nói mò, anh không thích ăn chân giò heo hầm.” Đây cũng không phải là ngày đầu tiên Lâm Chương ở cùng Diêm Thầm, sao anh có thể không biết khẩu vị của hai người khác nhau.
Quả nhiên, Diêm Thầm nhất thời ngẩn ra: “Cái kia dầu mỡ quá.”
“Đổi thịt viên sốt tương thành sườn xào chua ngọt…” Sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-truoc-mat-tri-nho/2887872/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.