🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bố tôi sốt ruột như kiến bò chảo nóng: "Nhưng cái dự án đầu tư lần trước tao nói với mày, không thể trì hoãn nữa, phải nhanh chóng chốt lại thôi."

Tôi an ủi: "Gấp gì chứ, bây giờ có nhiều khách quý ở đây mà, cứ ăn sinh nhật cho thật vui đi, đợi tiệc tan rồi chúng ta hãy nói chuyện dự án."

Bố tôi nhíu mày xoắn xuýt như sợi mì: "Cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Vũ Vi nói rồi, quyền quyết định là của mày, đợi tiệc kết thúc thì mày ký tên cho tao, tiền ngày hôm nay, nhất định phải vào tài khoản."

Tôi nhướng mày, mỉm cười.

Tiền ngày hôm nay, đúng là phải đến nơi, nhưng ai đưa cho ai, thì còn chưa biết chừng đâu.

"Được."

Bố tôi lại vẻ mặt tươi cười đi mời rượu khách khứa, tuy mọi người không xé toạc mặt nạ ra, nhưng rõ ràng không còn nhiệt tình như trước nữa.

Dì tôi lại không đi, đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt đầy áy náy nhìn tôi: "Diệp Thu, cháu có còn thù hận dì không? Dì biết mình sai rồi, dì có lỗi với mẹ cháu. Thế nên cháu đánh Cảnh Tu để trút giận, bọn dì đều không nói gì. Dù sao chúng ta cũng là người một nhà, cháu phải giúp đỡ bố cháu một tay, nếu không thì nhà chúng ta sẽ phá sản đấy, cháu biết không?"

Tôi nhìn bộ dạng giả tạo của bà ta, trong mắt không hề có chút gợn sóng nào: "Là hắn ta động thủ trước, tôi đánh hắn là tự vệ chính đáng. Nếu dì cũng muốn gây chuyện với tôi, vậy thì dì phải liệu sức đấy. Tôi đánh người là chuyên đánh vào mặt, cái mặt đầy filler của dì, tôi không dám đảm bảo đánh xong sẽ thành ra thế nào đâu."

Vẻ mặt áy náy trên mặt dì tôi lập tức cứng đờ, trong mắt rõ ràng lóe lên một tia lửa giận, "Cháu, Diệp Thu, đừng có làm quá đáng!"

"Hì, tôi thấy đối với đồ đê tiện thì nên xử cho tới cùng." Tôi cười tủm tỉm đi về phía bà ta, cố tình dùng vai húc mạnh vào bà ta một cái, rồi đi thẳng lên lầu.

Hắn ta nở một nụ cười khiêu khích với tôi: "Diệp Thu, tôi chính là muốn thay thế anh, anh có thể làm gì được tôi chứ?"

Tôi liếc xuống lầu, quả nhiên, gần như tất cả mọi người đều dồn ánh mắt vào hắn ta. Tôi lại chuyển ánh mắt về phía Lý Cảnh Tu, "Ồ, vậy chúc anh thành công nhé."

Cú đấm này của hắn ta cứ như đánh vào bông vậy, rõ ràng là không vui rồi, vừa định mở miệng, thì đột nhiên hai mắt sáng rực nhìn về phía cửa, vừa lén lút đỡ eo đi xuống, vừa nở nụ cười tươi rói mà nói.

"Chị Vũ Vi, chị đến rồi à..."

Chị Vũ Vi? Giang Vũ Vi!

Tôi kinh ngạc nhìn ra ngoài, quả nhiên thấy Giang Vũ Vi đang mặc một chiếc váy liền màu đỏ, tóc dài uốn lượn bồng bềnh xõa trước ngực. Tôi sững sờ, sao lại thế này? Theo quỹ đạo của kiếp trước, Giang Vũ Vi hôm nay đáng lẽ phải ở nước ngoài cùng tên tình nhân trẻ của cô ta mới phải.

Cô ta sao lại đi chệch quỹ đạo rồi!

Dưới lầu tức thì trở nên náo nhiệt, mọi người ùn ùn vây quanh Giang Vũ Vi, trên mặt treo đủ loại nụ cười xởi lởi, đưa danh thiếp, bắt chuyện làm quen, đủ mọi cách tiếp cận đều có cả.

Nói không ngoa, cảnh tượng đó hệt như một buổi fan meeting cuồng nhiệt, vô số người muốn bám víu vào Giang Vũ Vi, cành cây cao này.

Bố tôi và dì còn cười đến nỗi không khép miệng lại được, vẻ mặt kinh ngạc và vui mừng ra mặt, giúp Giang Vũ Vi chắn đám đông, xúm xít đưa cô ta vào đại sảnh. Lý Cảnh Tu vui vẻ rót rượu cho cô ta, vẻ mặt đầy thâm tình mà đưa cho cô ta.

Giang Vũ Vi không nhận, khẽ cúi thấp mắt, xung quanh người người xô đẩy. Cô ta quét mắt nhìn quanh, cuối cùng ngước lên, ánh mắt khóa chặt vào tôi đang đứng trên cầu thang, đôi mày đẹp đẽ của cô ta dường như mới hơi giãn ra một chút.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.