🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi lại hung hăng đá thêm hai cước, hắn ta đau đến mức ngã vật xuống đất, không gượng dậy nổi.

Mẹ vợ tôi hét toáng lên lao về phía Giang Diệc Thần, còn tôi thì xông vào bếp, vớ lấy con dao thái rau rồi lao về phía bọn họ.

"Giang Diệc Thần, mày dám đánh tao, hôm nay ông đây không băm mày ra thì không phải Diệp Thu!" Tôi gầm lên giận dữ.

Thằng Giang Diệc Thần đó, kiếp trước đã là một kẻ bắt nạt yếu đuối, không ít lần gây khó dễ cho tôi, đủ kiểu sỉ nhục tôi.

Nhưng những chuyện đó tôi đã buông bỏ hết rồi, chỉ cần hắn ta không chủ động kiếm chuyện, tôi sẽ không chấp nhặt với hắn, nhiều nhất cũng chỉ là mắng hắn vài câu cho sướng miệng.

Vậy mà hắn ta lại dám động thủ đánh tôi, lần này thì hắn tiêu đời rồi!

Con dao thái rau của tôi suýt nữa thì bổ vào trán hắn. Hắn ta vốn không động đậy được, giờ thì sợ đến mức lết lết lùi lại, vừa bò vừa lùi về phía sau.

Đến lúc này mẹ vợ tôi mới phản ứng kịp, nắm chặt lấy tay tôi, kinh hoàng hét lớn: "Mày điên rồi! Mau dừng lại!"

Vừa nãy con trai bà ta đánh tôi, bà ta cứ đứng nhìn, chẳng hề ngăn cản, giờ thì giả vờ làm người tốt gì chứ!

"Bà tránh ra cho tôi! Không thì tôi chém cả bà luôn đấy!" Trên mặt tôi vẫn còn hằn vết tát, sắc mặt u ám như đít nồi, mắt dán chặt vào Giang Diệc Thần, "Giang Diệc Thần, hôm nay hai ta phải có một đứa nằm xuống!"

Tôi lúc này giống hệt một ác quỷ bò ra từ địa ngục, ước chừng ngay cả Dạ Xoa nhìn thấy tôi cũng phải tránh đường.

Giang Diệc Thần sợ hãi kêu gào thảm thiết, "Mày thằng điên này, mau bỏ dao xuống! Không thì tao bảo chị tao ly hôn với mày, còn không cho mày một xu nào!"

Tôi vốn dĩ đã định ly hôn hôm nay rồi, kết quả lại bị hắn ta giày vò một trận, bị mắng, bị đánh, còn làm lỡ việc ly hôn nữa.

Cái thù này

Hận thù này, trực tiếp tăng vọt!

Tôi nghiến răng cười lạnh, "Giang Diệc Thần, hôm nay mày đừng hòng sống sót rời đi!"

Trong nhà ồn ào đến thế mà vẫn không có ai ra ngăn cản, tôi đoán tám phần là mẹ vợ muốn tự mình dạy dỗ tôi, nên đã cho tất cả người làm đi chỗ khác rồi.

Bà ta bình thường quen sống an nhàn sung sướng, lại là phụ nữ, làm sao phải là đối thủ của tôi. Nhất là khi con dao của tôi kê vào cổ bà ta, bà ta sợ đến mức ngã bệt xuống đất.

Tôi vác dao xông về phía Giang Diệc Thần, hắn ta "rầm" một tiếng liền quỳ sụp xuống trước mặt tôi, trên mặt đầy vẻ sợ hãi.

"Anh rể! Anh rể ơi em sai rồi, em không nên nói linh tinh, càng không nên động tay đánh anh, xin anh người lớn khoan dung, tha cho em đi! Em, em sẽ bảo chị em sống tốt với anh, không ra ngoài tìm cái tên Diệp Thu kia nữa, được không ạ?"

Tôi quả thực lửa giận bốc lên ngùn ngụt, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo. Lưng dao trong tay như búa tạ, từng nhát từng nhát giáng xuống người hắn ta.

"Mày thằng nhãi con, dám động thủ với tao à? Có phải mày nghĩ suốt một năm nay tao nhẫn nhịn các người, thì coi tao là quả hồng mềm mặc sức n*n b*p đúng không? Hả?"

Nói thật thì thằng nhóc này kiếp trước dù xấu xa, nhưng cũng chưa từng động đến một ngón tay của tôi.

Dĩ nhiên, chuyện này cũng phải trách tôi không biết tự tranh đấu, kiếp trước tôi luôn cam chịu nhẫn nhục.

Giang Diệc Thần bị tôi đánh cho nước mắt nước mũi tèm lem, liên tục van xin.

"Anh rể, em sai rồi, em thật sự sai rồi. Hay là em giúp anh trói mẹ em lại nhé? Anh đừng đánh nữa mà, tất cả là ý của mẹ em đấy!"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.