🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cậu út ngoan ngoãn nghe lời, hướng camera vào hộp cờ. Hộp cờ đã được bọc lại mới tinh, mở nắp ra, những quân cờ trong suốt lấp lánh hiện ra trước mắt.

Quả nhiên là bộ cờ mà lần trước tôi đã đòi từ Giang Vũ Vi!

Tôi kinh ngạc đến ngây người, đây chẳng phải là Giang Vũ Vi đã đấu giá được sao? Sao lại rơi vào tay cậu út? Lại còn ghi là tôi tặng nữa chứ…

Giang Vũ Vi có ý gì đây? Uống nhầm thuốc à? Hay là muốn giảng hòa với tôi?

Trong đoạn video đó, cậu út như một đứa trẻ, v**t v* không ngừng bộ cờ ngọc trong suốt lấp lánh, vô cùng yêu thích.

Tôi đang định nói ra sự thật, thì bên tai vang lên giọng nói đầy vui vẻ của cậu út: “Diệp Thu à, đợi cháu về, cậu phải dùng bộ cờ quý giá này đấu một ván lớn với cháu, đây chính là bảo vật mà biết bao kỳ thủ mơ ước!”

Lời nói vừa đến miệng, tôi đành phải nuốt ngược vào trong, nhắm mắt lại, thầm nghiến răng.

Giang Vũ Vi này đúng là xảo quyệt! Nếu cô ta trực tiếp gửi món đồ này cho tôi, có lẽ tôi còn có thể tìm cách thoái thác, nhưng cô ta lại cố tình gửi cho cậu út của tôi, đây chẳng phải là ép tôi phải nhận hay sao!

Dù cô ta có ý đồ gì, hay đưa ra yêu cầu gì, tôi cũng sẽ trả lại cho cô ta theo đúng giá gốc, tuyệt đối không lằng nhằng!

Tôi cố nặn ra một nụ cười: “Cậu út, miễn là cậu thích là được, đợi cháu về, hai chúng ta sẽ đấu mấy ván thật đã, chỉ cần cậu không chê cháu đánh dở là được.”

Cậu út nào có chê tôi, vui vẻ ôm bộ cờ, mặt tươi rói tắt video.

Tôi cất điện thoại, vội vàng đến địa điểm thi đấu.

Trên đường, tôi nghĩ xem có nên gọi điện cho Giang Vũ Vi để hỏi rõ mọi chuyện không, nhưng nghĩ lại, mọi chuyện cô ta làm đều có mục đích, muốn gì từ tôi thì tự nhiên sẽ chủ động tìm tôi thôi.

Nghĩ vậy, tôi yên tâm chờ cô ta tìm đến. Vốn dĩ hai chúng tôi đã nói rõ sẽ không còn bất kỳ liên quan nào nữa, lần đó náo loạn đến mức như vậy, lúc này cô ta đột nhiên làm ra chuyện này, tôi thực sự không thể đoán được ý đồ của cô ta.

Hai ngày nay vì quà cho bọn họ, tôi đã thức trắng đêm, giờ phút này mệt mỏi không chịu nổi, liền ngủ say trên xe, mãi đến khi bác tài xế gọi tôi mới tỉnh dậy.

Xuống xe, tôi đi qua lối VIP, liếc sang bên cạnh, chỉ thấy người hâm mộ đang điên cuồng hò hét, khuôn mặt bôi đầy bột dạ quang đủ màu, như thể đang cổ vũ cho thần tượng của họ.

Đặc biệt là fan của Cố Manh Manh, tiếng hét đó, quả thực chói tai, dù cách rất xa tôi vẫn có thể nghe rõ mồn một.

Tôi không khỏi bật cười, Cố Manh Manh đúng là… nổi tiếng thật, khắp nơi đều là fan nam, fan nữ của cô ấy.

Cô ấy hiện đang ở giai đoạn sự nghiệp thăng tiến, ra mắt với tư cách idol, có lẽ không thể hẹn hò được nhỉ? Cho dù có thật, cũng phải giấu giếm, nếu không fan đồng loạt rời bỏ thì thật là thiệt thòi.

Tôi đi thẳng vào hậu trường, định liên hệ với Cố Manh Manh, thì phát hiện Dật Khang vừa gọi điện cho tôi, còn gửi mấy tin nhắn WeChat, trong đó có một tin nhắn thoại được gửi từ bốn mươi phút trước, ba tin khác thì vừa mới gửi.

Tôi nghĩ cậu ấy tìm tôi để gặp mặt, liền bấm vào nghe.

“Diệp Thu, tôi phải đi đàm phán hợp tác, không xin nghỉ được, hôm nay e là không kịp đi xem cuộc thi của Cố Manh Manh rồi.”

Dật Khang không đến à?

Tôi khẽ mím môi, trong lòng thoáng chút hụt hẫng, tin nhắn thoại tự động phát tiếp tin sau.

“Diệp Thu, sao anh không nghe điện thoại vậy? Tôi gọi cho anh mấy cuộc mà anh không nghe, tôi… hôm nay tôi cùng Tổng giám đốc Tôn đi đàm phán hợp tác với vợ cũ của anh, hình như đã lỡ lời rồi.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.