Chương 1: Phòng 2231, đồ chơi không có lông...
"Nào, mọi người cùng cạn ly!"
Nhóm nam thanh nữ tú ngồi quanh bàn tròn đồng loạt đứng dậy, cụng ly vào nhau. Triệu Thành nâng ly rượu, nhìn quanh một lượt, ánh mắt nóng rực lướt qua từng người, giọng nói mang theo niềm vui và sự tự hào dễ nhận thấy, thao thao bất tuyệt nói về mục đích của buổi tụ tập này.
"Dự án lần này mọi người đã vất vả rồi, trong thời gian ngắn như vậy mà hoàn thành xuất sắc, nỗ lực của mỗi người tôi đều nhìn thấy... Mọi người cứ thoải mái uống, hôm nay chúng ta nhất định không say không về!"
"Tuyệt vời!"
"Cảm ơn sếp!"
Triệu Thành vừa dứt lời, phòng bao náo nhiệt hẳn lên, ngày thường làm việc căng thẳng, bây giờ được dịp xả hơi, mọi người đều không kiêng dè gì mà bắt đầu thi nhau uống rượu.
Tiếng ồn ào trong phòng bao càng lúc càng mất kiểm soát.
Nói xong, Triệu Thành cầm ly rượu lảo đảo bước về phía một người. Anh ta nhìn người kia, thân hình thon dài được bao bọc trong bộ vest đen trắng quen thuộc, mái tóc chải chuốt gọn gàng để lộ khuôn mặt tinh xảo, khóe miệng cong lên nụ cười hờ hững, đôi mắt phượng hẹp dài hơi nheo lại, trông có vẻ say xỉn lười biếng, nhưng Triệu Thành từng chứng kiến anh biện luận sắc bén, lý lẽ đanh thép trên tòa.
Triệu Thành thầm than trong lòng: "Yêu nghiệt."
"Yêu nghiệt" kia cầm ly rượu cụng ly với anh ta.
Triệu Thành nhân cơ hội ngồi xuống bên cạnh Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mang-thai-luat-su-chu-bi-dai-lao-cong-luoc/2727327/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.