Chương 22: Cho tôi hôn một cái, tôi sẽ tha cho em
Chu Vanh mân mê cánh tay Cố Trình Dục, ngắm nghía trái phải, trêu chọc nói: "Thảo nào Cố tổng anh lại thích đến vậy, nhất định phải có cho bằng được, quả thực rất hợp với anh."
Vốn tưởng sẽ thấy vẻ mặt khó xử của Cố Trình Dục, ai ngờ hắn nhếch miệng cười như sói.
Không ổn rồi!
Cố Trình Dục ngồi xuống sofa, túm lấy Chu Vanh vừa định đứng dậy bỏ chạy, ôm ngang anh đặt lên đùi: "Còn muốn chạy?"
Chu Vanh bực bội: "Anh cướp vòng cổ của chó, còn không cho người ta nói à? Anh có biết xấu hổ không vậy?"
Chu Vanh giãy giụa, khó chịu ngồi trên đùi Cố Trình Dục.
"Em đừng có cọ nữa."
Giọng Chu Vanh cao vút: "Anh buông tôi ra, tôi sẽ không cọ nữa."
Hơi thở Cố Trình Dục phả vào cổ Chu Vanh: "Được thôi, vậy thì em cứ cọ tiếp đi."
Người Chu Vanh cứng đờ, mặt đỏ bừng, cảm nhận được sự thay đổi bên dưới, anh tức đến mức không nói nên lời.
"Cho tôi hôn một cái, tôi sẽ tha cho em."
Mặt Chu Vanh đỏ như gấc, cứng đờ người không nói gì.
Ánh mắt Cố Trình Dục dịu dàng: "Chỉ một cái thôi."
Chu Vanh nghiến răng nghiến lợi: "Đáng lẽ phải lấy cái gì đó bịt miệng anh lại."
"Tôi dạy em cách này." Cố Trình Dục kẹp lấy cằm Chu Vanh, nhẹ nhàng chạm môi anh.
Cánh tay hắn nới lỏng lực, Chu Vanh nhảy xuống khỏi đùi Cố Trình Dục.
Chu Vanh chạy trốn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mang-thai-luat-su-chu-bi-dai-lao-cong-luoc/2727348/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.