Chương 38:
Cố Trình Dục suy nghĩ làm sao giải thích với Chu Vanh, muôn vàn ý nghĩ, mơ hồ nhớ lại khi chưa gặp Chu Vanh, tất cả mọi thứ đều không cần bất kỳ lời giải thích nào, đi đến đâu, thì là như thế đó, mà một khi đã có người yêu, người thích, liền muốn moi hết tim gan, để anh hiểu sâu sắc, những tình cảm phức tạp này.
Cố Trình Dục không biết tại sao bây giờ hắn lại như vậy, có lẽ thật sự đã gặp được người yêu định mệnh rồi, khiến hắn toàn tâm toàn ý rơi vào, cam tâm tình nguyện, còn tràn đầy vui sướng.
"Chu Vanh..."
Cố Trình Dục nắm lấy bàn tay hơi lạnh của Chu Vanh, giữ chặt trong lòng bàn tay mình.
Đôi mắt Chu Vanh tĩnh lặng như nước đen, "Chuyện gì?"
Bãi đậu xe dưới tầng hầm yên tĩnh, Cố Trình Dục và Chu Vanh đứng trước xe, Chu Vanh nghiêng đầu.
Cố Trình Dục giằng co mấy lần, suy nghĩ về lời giải thích, nhưng những lời thốt ra lại thành, "Chu Vanh, anh yêu em."
Âm thanh vang vọng trong bãi đậu xe dưới tầng hầm, Chu Vanh dường như nhớ lại, Cố Trình Dục luôn có điều khó nói, giằng co và khó xử. Cố Trình Dục xưa nay luôn táo bạo bày tỏ tình cảm, dùng tiếp xúc cơ thể, dùng những chi tiết ân cần để thể hiện với Chu Vanh, nhưng hết lần này đến lần khác cẩn thận nói ra "anh yêu em" và "anh thích em". Chu Vanh không muốn Cố Trình Dục như vậy, quan trọng nhất là... anh không chịu nổi.
Đầu ngón tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mang-thai-luat-su-chu-bi-dai-lao-cong-luoc/2727364/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.