Chương 52
Ngày hôm sau, thành phố C, cô nhi viện Thần Hoa.
Chu Vanh nhìn tấm biển hiệu mới tinh, tấm biển cũ kỹ đã được thay đổi hoàn toàn.
Có phải viện trưởng Ngụy đã xin được tài trợ không?
Chu Vanh và Cố Trình Dục bước vào cổng, cảnh tượng bên trong càng khiến anh kinh ngạc.
Các thiết bị vui chơi giải trí đầy đủ, ghế ngồi và toàn bộ môi trường bên trong tòa nhà đều trở nên xa lạ đối với Chu Vanh, người đã sống ở đây gần mười năm. Bốn tháng trước nơi này không phải như thế này, thoáng chốc, anh có cảm giác như mình đã đi nhầm chỗ.
Viện trưởng Ngụy vừa lúc đi ra đón họ.
Bà tươi cười nói: "Tiểu Vanh và Trình Dục đến à, bà xuống hơi muộn một chút."
Chu Vanh chú ý đến cách xưng hô của viện trưởng Ngụy.
Trình Dục?
Từ bao giờ mà thân thiết như vậy?
Sự nghi ngờ của Chu Vanh bị hành động của viện trưởng Ngụy che lấp, bà nắm lấy tay anh, ánh mắt dịu dàng: "Con à, lâu lắm không gặp con."
Chu Vanh gật đầu, cùng viện trưởng Ngụy lên lầu, đến văn phòng của bà, Cố Trình Dục đi bên cạnh anh.
Họ đến văn phòng.
Viện trưởng Ngụy là người từng trải, nói chuyện với Chu Vanh rất nhiều chủ đề, Cố Trình Dục thỉnh thoảng cũng chen vào vài câu.
Đột nhiên Chu Vanh khẽ nhíu mày, bé con trong bụng đạp anh hai cái, anh điều chỉnh tư thế ngồi, che giấu động tác của cơ thể.
Cố Trình Dục nhận thấy động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mang-thai-luat-su-chu-bi-dai-lao-cong-luoc/2727378/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.