Hồ Trừng là một thành phố nội địa, được đặt tên theo hồ Thiên Hồ - một hồ nước lớn nằm trong thành phố.
Thiên Hồ là một hồ chứa tự nhiên, thượng nguồn tiếp nhận nước từ sông Phách chảy xuống từ dãy núi trung tâm; hạ nguồn nối với sông Liêu chảy qua hơn nửa khu vực Tây Nam. Nước hồ chảy quanh năm không bao giờ cạn, trong vắt như gương, vì vậy còn được gọi là Hồ Trừng.
Lúc này trời đã tối, cả Thiên Hồ được bao phủ bởi màn đêm và ánh trăng, trông thật tĩnh mịch và yên bình.
Địa chỉ Cừu Dịch nói với Đoạn Ứng Hứa - phố Đông nằm trên đê thượng của Thiên Hồ, là một con phố đi bộ được xây dựng dựa vào cầu trên đê.
Chẳng mấy chốc, Đoạn Ứng Hứa và thư ký đã đến nơi.
Đoạn Ứng Hứa bước xuống xe, theo bản năng đi đến bên bờ đê. Anh đặt tay lên lan can cầu đá, nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng của Cừu Dịch.
Thư ký tìm được một bãi đỗ xe ngoài trời, đỗ xe xong liền chạy về bên cạnh Đoạn Ứng Hứa, cùng anh tìm kiếm Cừu Dịch.
Đoạn Ứng Hứa nhìn ngó xung quanh.
Phố Đông là phố đi bộ, ngoài cư dân địa phương ra, trên phố còn có không ít du khách qua lại. Dù trời tối mịt, cả con phố nằm trên cây cầu lớn vẫn tấp nập người qua kẻ lại.
Cừu Dịch với ngoại hình nổi bật, lại là nghệ sĩ nổi tiếng, chỉ cần đứng giữa đám đông là như ngọn đèn neon sáng rực.
Tuy nhiên lúc này, Đoạn Ứng Hứa tìm kiếm nửa ngày cũng không thấy ánh sáng kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mat-tri-nho-lo-ket-hon-chop-nhoang-voi-tinh-dich/72474/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.