Ngọc Lâu quát lên một tiếng như sấm, khiến Đường Tùng Linh và đám bạn bè của hắn giật mình.
"Mày thật sự nghĩ tao không nhìn thấy mày nháy mắt trước mặt tao sao?" Đường Ngọc Lâu hít sâu một hơi, khoanh tay lại để khỏi nhịn được mà sửa lưng Đường Tùng Linh một trận.
Đối với người em trai này, hắn đã sớm nhìn không vừa mắt, nhưng vì khi còn nhỏ nó yếu ớt, hay bệnh vặt, nên cha mẹ Đường rất cưng chiều, sợ đánh rơi hay làm vỡ.
Tuy rằng cha mẹ nuôi đối xử với hắn cũng rất tốt, nhưng Đường Ngọc Lâu từ trước đến nay luôn đặt đúng vị trí của mình - dù sao hắn cũng là người ngoài không có quan hệ huyết thống.
Nhưng khi Đường Tùng Linh lớn lên, ban đầu còn có thể giả bộ ngoan ngoãn trước mặt họ, bây giờ lại khiến Đường Ngọc Lâu có cảm giác ngày càng không quản được.
Hiện tại thì hay rồi, nếu không phải nhận được tin nhắn nặc danh kia, hắn cũng không biết Đường Tùng Linh đã có gan đến mức chạy đến quán bar bắt nạt bạn học không vừa mắt.
Đường Tùng Linh thấy Đường Ngọc Lâu thật sự tức giận, vội vàng nở nụ cười.
Hắn thật sự rất sợ Đường Ngọc Lâu, sợ đến mức dù hắn là gay cũng không dám mơ ước Đường Ngọc Lâu.
Mặc dù Đường Ngọc Lâu đối xử với hắn cũng rất tốt, nhưng Đường Tùng Linh thường có cảm giác: Đối phương đối xử tốt với hắn chỉ vì cha mẹ Đường có ơn với Đường Ngọc Lâu, và bản chất Đường Ngọc Lâu rất không hài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mat-tri-nho-toi-co-nhieu-hon-nam-nguoi-ban-trai/2843286/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.