[Tôi cũng vậy thôi! Vì sao lại bụm miệng Tống Hiểu Nam vậy? Chẳng lẽ là vì cô ta ngu ngốc?]
[Hình như ngoài lý do này ra, thì chẳng còn lý do nào khác để giải thích nữa!]
Tổ ba chị em hóng hớt vừa vào phòng, Tống Hiểu Nam đã lên tiếng oán trách: "Kéo tớ đi làm gì vậy? Nếu tớ không giải thích rõ ràng thì anh trai tớ sẽ hiểu lầm mối quan hệ giữa tớ và Phùng Na mất thôi."
Vu Giai Giai trợn mắt: "Em làm ơn thông minh ra chút hộ tớ đi! Ý của anh trai em là gọi hết đám người trong cuộc của vụ drama tới đây!"
"Người trong cuộc..." Tống Hiểu Nam tự hỏi vài giây rồi mặt mày hớn hở nói: "Sao em lại không nghĩ tới vậy nhỉ?"
Thấy Tống Hiểu Nam định móc điện thoại ra, Cố Thất Thất đi tới nói: "Tớ gửi tin nhắn rồi, chắc là ngày mai sẽ đến, tiếc là không thể ở lại hiện trường quan sát."
"Cậu gửi xong rồi hả? Nhanh quá vậy?" Tống Hiểu Nam cực kì ngạc nhiên: "Cậu nói thế nào? Ông bà Phùng nghe lời cậu sao?"
"Đơn giản lắm..." Cố Thất Thất nhún vai: "Tớ nói thẳng, nếu bọn họ còn không tới thăm đoàn phim thì con gái sẽ bị người khác làm cho mang thai."
Tống Hiểu Nam: "..." Cậu tàn nhẫn ghê nha!
Vu Giai Giai: "..." Trâu bò! Ghê gớm!
***
Thấy sắp đến mười hai giờ, Thường Tế móc thuốc tăng lực ra từ trong ngăn kéo, nhìn ngày sản xuất một lúc lâu, gã lẩm bẩm: "Chỉ là hết hạn sử dụng hơn nửa năm thôi mà, chắc là không có gì đâu nhỉ?"
Gã tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nam-phu-ac-doc-bi-doc-tam-cac-dai-lao-tranh-nhau-sung/2744040/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.