"Ở trong nước biển lâu sẽ biến thành cá muối, em ra ngoài trước không tốt sao?" Diệp Cửu Cửu nhẹ giọng nói: "Chị sẽ không làm hại em, chị đảm bảo."
Tiểu nhân ngư rất sợ hãi, đôi mắt to xanh thẳm như nước biển ngấn nước, hơi há miệng, như thể giây tiếp theo sẽ khóc òa lên.
"Đừng khóc." Diệp Cửu Cửu sợ nhất là trẻ con khóc, trong lòng hoảng hốt, cô đau đầu nhìn quanh bếp, nhìn một vòng cũng không thấy trong bếp có thứ gì để dỗ trẻ con.
Cô bất lực thu hồi tâm mắt, ánh mắt lướt qua chiếc tạp đề treo ở góc, đột nhiên nhớ đến hôm qua cậu bé mập mạp đã tặng cô một chiếc kẹo mút, cô vội vàng lấy chiếc kẹo mút ra, xé giấy gói rồi trực tiếp nhét vào miệng tiểu nhân ngư.
Miệng đột nhiên có thêm một chiếc kẹo mút, tiểu nhân ngư ngơ ngác chớp đôi mắt to xanh thẳm, dường như không hiểu đó là thứ gì, khoảnh khắc tiếp theo nếm được vị ngọt ngào, giống như một loại rong biển ngọt ngào mà cô bé thích ăn nhất, khiến cô bé trở nên rất vui vẻ.
Diệp Cửu Cửu nhìn biểu cảm thoải mái vui vẻ của cô bé, cũng thở phào nhẹ nhõm, không khóc là được nhưng chưa kịp thở phào thì cô nghe thấy trong miệng tiểu nhân ngư truyền đến một tiếng kêu răng rắc.
"222" Diệp Cửu Cửu căng thẳng nhìn miệng tiểu nhân ngư, lỡ như mắc vào cổ họng thì phải làm sao?"Em cắn nát luôn rồi sao? Há miệng ra cho chị xem nào?”
Tiểu nhân ngư chớp chớp đôi mắt xanh thẳm như có sóng nước lăn tăn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/811345/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.