Diệp Cửu Cửu lau sạch phần thịt cá hồi không được vuông vắn cắt ra, lấy một nửa cắt thành lát mỏng, cô nếm thử một miếng, thịt cá chắc nịch, mềm mại, dai ngon, nhai kỹ còn có một chút ngọt thanh nhẹ nhàng.
Ngọt có rất nhiều loại, đường trắng ngọt lịm, mật ong chua ngọt, đường đỏ thơm nồng, vị ngọt của cá hồi có lẽ giống như vị ngọt thanh tao nhất của hương hoa, tươi mát thơm ngon, đặc biệt.
Diệp Cửu Cửu không kìm được lại nếm thêm vài miếng, ăn xong thì bưng vào cho Lăng Dư và Tiểu Ngư đang đọc sách trong nhà: "Nghỉ một lát, ăn chút cá hồi."
Tiểu Ngư đang cặm cụi luyện viết chữ quay đầu nhìn anh trai, sau khi anh trai gật đầu, cô bé lập tức ném bút ký, sau đó chạy đến chỗ Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu~ Em vừa ngửi thấy mùi của nó~”"
Diệp Cửu Cửu đặt đĩa xuống: "Vậy sao em không đến tìm chị?"
Tiểu Ngư cầm một miếng cá hồi nhét vào miệng: “Anh không cho."
“Anh bảo em phải viết thêm mười lần."
Thì ra là vậy, Diệp Cửu Cửu còn tưởng hôm nay Tiểu Ngư không muốn ăn hải sản: "... Biết thời thế mới là anh hùng, nghe lời anh trai không sai."
"Em đáng thương quá." Tiểu Ngư thở dài như một người lớn: "Giá mà em là người lớn thì anh trai không thể quản em được."
TBC
Diệp Cửu Cửu chọc vỡ mộng tưởng của cô bé: "Cho dù em là người lớn thì anh trai vẫn là anh trai, anh trai vẫn có thể quản em."
"Hả?" Tiểu Ngư đột nhiên nảy ra một ý: "Vậy em sẽ làm chị của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/811727/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.