Rượu rót vào ly đế cao, vài giọt rượu văng ra, Quý Dư nâng ly uống một ngụm.
Hương vị rất kỳ lạ.
Không khó uống, nhưng cũng không giống những loại rượu khác có hậu vị ngọt.
Hương rượu nồng đậm khi vào miệng lại có thể cảm nhận được một chút vị chua. Quý Dư chưa từng uống loại rượu kỳ lạ như vậy, như muốn biến thành chua, nhưng vẫn là hương vị rượu đắng.
Anh nhíu đôi mày thanh tú, không tin lại uống một ngụm, mắt lập tức híp lại, nhăn mặt, như một cục tuyết bị vò nát.
"Không thích à?" Thương Viễn Chu hỏi anh.
Quý Dư lắc đầu, không nói không thích, "Hơi lạ, không hợp với tôi."
Không hợp.
Thương Viễn Chu lấy chai rượu khỏi tay anh, "Phải không."
Pheromone mùi rượu đắng hung hăng cọ xát sau gáy Beta vừa nói không hợp.
Một phần pheromone bay ra, "l**m" qua bờ môi Beta, thậm chí muốn chui vào khoang miệng nóng ẩm.
Xâm chiếm từ trong ra ngoài, để Beta cảm nhận rõ thế nào là không hợp.
Alpha cao lớn tuấn mỹ "xé" pheromone của mình xuống, đặt chai rượu lên bàn, "Xuống lầu ăn cơm."
Pheromone là phản ứng cảm xúc chân thật nhất của chủ nhân, nó sôi trào mãnh liệt, chế giễu sự bình tĩnh kiềm chế của người sở hữu.
Sau bữa tối, Quý Dư nhắc đến đề nghị của quản gia Vu vào buổi chiều.
Thương Viễn Chu ngồi trên ghế sofa đơn, nghe vậy im lặng một lúc, "Chuyện này cứ gác lại đã."
"Trong vòng nửa tháng tới, em cũng không cần đi dự tiệc với tôi nữa, coi như cho em nghỉ phép, nghỉ ngơi cho tốt."
Hả?
Quý Dư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nhan-vien-quen-beta-ket-hon-cung-alpha-cap-cao/2855537/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.