Trước khi nói chuyện, Thương Viễn Chu rất tự tin, hắn bày sẵn ván cờ, kiên nhẫn nhìn Quý Dư từng bước đi vào, đi theo con đường đã định sẵn.
Quân trắng nhất định sẽ bị quân đen nuốt chửng.
Quý Dư chỉ có thể yêu hắn.
Hắn biết Quý Dư đã mở cánh cửa đó, dù không bước vào, nhưng với tính cách của Quý Dư, việc mở cửa ra đã nói lên rất nhiều điều.
Dù chuyện tối qua có chút ngoài ý muốn, Thương Viễn Chu vẫn cho rằng cùng lắm Quý Dư sẽ giả vờ như không có gì xảy ra, cố nén xấu hổ ở bên cạnh hắn, thậm chí có thể nhờ đó mà đẩy nhanh tiến độ của họ.
Nhưng hiện tại, bản hợp đồng đen trắng đặt trên bàn đang lặng lẽ chế giễu sự tự phụ của hắn.
Thương Viễn Chu nhắm mắt, dòng máu sôi sục trong người nguội lạnh, sự không cam lòng tột độ cuốn theo thất bại như cơn sóng thần dữ dội đập vào hắn.
Có lẽ Quý Dư có chút tò mò và hứng thú tìm hiểu về hắn, có chút thiện cảm.
Nhưng giữa hắn và tự do, anh không chút do dự mà chọn vế sau.
Quý Dư đứng trước mặt hắn, môi hồng hào mềm mại, sau gáy còn vương lại những vết cắn loang lổ hắn để lại đêm qua, nói: "Tôi muốn từ chức."
Như thể Quý Dư mặc chiếc sơ mi trắng tinh tươm thời trung học đang đứng trước mặt hắn, mỉm cười nhạt nhòa: "Beta rất tốt, tôi thích tự do."
Chút thiện cảm nhỏ nhoi ấy, Quý Dư muốn giữ nguyên như vậy, không thay đổi từ trước đến nay, dù đã 5 năm không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nhan-vien-quen-beta-ket-hon-cung-alpha-cap-cao/2855541/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.