Sau khi lời của Tống Tư Âm rơi xuống, đôi mắt Hạ Lam hơi trầm xuống, yết hầu mấp máy, ngữ khí có chút nghẹn.
"Tống Tư Âm, em thật sự có biết bản thân đang nói cái gì không?"
"Em biết, em đương nhiên biết!" Tống Tư Âm sốt ruột, mau chóng biểu lộ tâm ý của cô.
"Em thích chị! Em muốn ở bên chị! Em......!em thật sự rất thích chị!"
Ba chữ em thích chị này là thứ Hạ Lam hao tổn biết bao tâm cơ đợi người nói ra, vậy mà thời điểm nghe Tống Tư Âm nói ra câu đó ngược lại khiến Hạ Lam xuất hiện tia sợ hãi.
Người trước mắt đơn thuần mà mãnh liệt, nhiều năm như vậy, đó là người vào thời điểm cô yếu ớt nhất ôm lấy cô và nói sẽ ở bên cạnh cô.
Rõ ràng chỉ cách ly với nhau hơn nửa tháng vậy mà tựa hồ đã quen nhau rất lâu.
Trước đến giờ chưa có ai có thế khiến cô buông bỏ đề phòng nhanh như vậy.
Và đây cũng là lần đầu tiên cô phát sinh lòng tham mãnh liệt, muốn không màng tất cả đem người kia trói bên người.
Nhưng, cô phải làm Tống Tư Âm hiểu rõ, một chữ thích này không phải nhất thời xúc động mà là hứa hẹn cả đời.
Hạ Lam cố gắng áp xuống sự rung động trong tâm, đôi mắt cô nheo nheo lại, nhìn chằm chằm vào người đối diện.
"Em lúc trước không phải nói mình thẳng à? Hiện giờ sao lại đột nhiên thay đổi?"
Tống Tư Âm bị hỏi đến sửng sốt, ấp úng nói.
"Em......!em cũng chỉ mới xác định rõ......!dù sao em là thật lòng thích chị, chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-o-cung-ngu-ty-phap-y-ta-cong-mat-roi/358995/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.