Bệnh viện.
“Miệng vết thương này khá sâu, đến mức có thể nhìn thấy hình dạng xương trong lộ ra.
Hơn nữa, thời gian đưa đến hơi chậm, miệng vết thương có dấu hiệu nhiễm trùng.
Lát nữa bác sĩ khác sẽ đến giúp khâu lại vết thương sau đó uống hai liều thuốc hạ sốt chống viêm.
Khi thuốc gây tê hết tác dụng có thể bệnh viện.”
Một vị bác sĩ mặc áo blouse vừa nhìn cánh tay Hạ Lam vừa viết đơn thuốc.
Trong suốt quá trình, Tống Tư Âm tập trung tinh thần nghe bác sĩ nói, lâu lâu gật gật đầu phụ họa vài cái.
Bộ dạng đặc biệt nghiêm túc nếu so với thời điểm cô đi học còn tập trung hơn nhiều.
Không chỉ như thế, Tống Tư Âm trong lúc bác sĩ rời đi còn không quên bám theo sau lải nhải.
“Bác sĩ ơi! Có thể nhờ người có thủ pháp dùng kim tốt nhất đến được không ạ? Chị ấy vì cứu tôi nên mới bị thương, tôi không muốn trên tay chị ấy lưu lại vết sẹo.
Tốt nhất là khiến nó trông giống như nguyên bản.
Tôi có thể gửi thêm tiền!”
Bác sĩ có hơi dở khóc dở cười nhìn Tống Tư Âm, không đồng ý cũng không từ chối, nhanh chóng cất bước rời khỏi.
Sự rời đi đó khiến Tống Tư Âm bất chợt cảm thấy áy náy.
A a a!
Tay chị ấy đẹp như thế, đốt xương cũng vô cùng tinh xảo, nếu lưu lại vết sẹo phải làm sao đây?
Tưởng tượng thấy trên tay Hạ Lam đột nhiên xuất hiện vết sẹo hình con rết dài mấy cm cả người Tống Tư Âm liền héo leo, thất hồn lạc phách trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-o-cung-ngu-ty-phap-y-ta-cong-mat-roi/358999/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.