—Vật kịch độc có thể thức tỉnh linh thức—
Dược Tông tọa lạc nơi rừng sâu núi thẳm, địa linh nhân kiệt.
Gia thế của Nhạc Chính gia toàn là thánh thủ cứu sống người khỏi cửu tử nhất sinh, ngoại trừ Nhạc Chính Trấm.
Vào ngày tựu trường ở Thiên Diễn học cung năm đó, chẳng biết tại sao Dược Tông đóng chặt kết giới tứ phương bát môn, cuối cùng trực tiếp lánh đời ở ẩn, cắt đứt liên lạc với các đại thế gia, chỉ chừa lại một cổng sinh để trưởng lão trong tông môn chọn giờ ngẫu nhiên để mở cửa chữa trị.
Toàn bộ Thập Tam Châu đều kinh hãi.
Năm đó, Tông chủ Nhạc Chính Trấm của Dược Tông tới Thiên Diễn Cung nhập học, không ít người tới Chư Hành Trai hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhạc Chính Trấm là một tiểu y tiên rất giỏi, mới mười hai tuổi đã đánh bậy đánh bạ thức tỉnh Tương Văn độc vật gọi là ‘Lạc Châm Vũ’, tuổi còn nhỏ mà đã tỏ ra u ám, hoàn toàn khác với khí độ bồ tát của các tiểu y tiên khác trong cùng dòng họ.
Hễ có người tới Chư Hành Trai lân la dò hỏi liền bị cậu ta tức giận mắng chửi, tới một đứa mắng thấy mẹ đứa đó, tới hai đứa mắng cả đôi.
Lâu ngày, không còn ai tới chọc cậu ta chửi nữa.
Ở Cửu Tư Uyển, Nhạc Chính Trấm ngồi trong góc hẻo lánh nhất, đống thảo dược trên bàn chất đống đến độ cao hơn cả cái đầu của cậu ta— Cho dù là tiết dạy của trưởng lão chủ nhiệm hay thậm chí là cả tiết học độc thuật yêu thích của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-phan-dien-mat-het-tu-vi/1524758/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.