13.
Tôi thấy anh cả đang cố gắng kiềm chế bản thân.
Ba tôi vẫn đang oán trách anh ấy, nói rằng sau vụ ta.i nạn xe, tính tình đã bị thay đổi. Những người khác cũng thấy lời ba tôi nói có lý, nên đều đứng về phía ông ta.
Cho đến khi anh cả tôi ra lệnh: "Thím Ngô, đi lấy video của camera giám sát ở sảnh tới đây."
Khi Lâm Kiều Kiều nghe thấy camera giám sát, cả người cô ta bắt đầu hoảng sợ.
Cô ta lo lắng nhìn về phía ba tôi.
Ba tôi cũng có chút hoảng loạn, ông ta vội nói: "Con lấy video camera giám sát ra làm gì?"
Anh cả không trả lời ông ta.
Ba tôi gầm lên với thím Ngô: "Không cần lấy camera giám sát ra…"
"Trong nhà này tôi là người quyết định!" Mẹ tôi lên tiếng, khí thế rất mạnh mẽ, khiến người ta không khỏi rùng mình: "Thím Ngô, đi lấy video camera giám sát đi."
"Vâng."
Lâm Kiều Kiều thấy mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa, liền vội vàng đứng dậy từ sàn nhà: "Vì sao anh cả không chào đón em? Nếu cả nhà đều không chào đón em, vậy thì em đi. Em đi ngay…"
"Trước khi chứng minh được sự trong sạch cho em gái tôi, không ai được phép rời khỏi đây!" Anh cả tôi quát lớn.
Mặc dù bây giờ đôi chân đã tàn tật nhưng dù sao anh ấy cũng là người thừa kế do chính mẹ tôi đào tạo. Khí thế cũng không thua kém gì bà.
Chỉ là ta.i nạn kia đã khiến anh ấy trở nên suy sụp suốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-ca-nha-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-toi/1752299/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.