Trì Phương lo suốt mấy ngày mới nhận ra là mình nghĩ nhiều quá rồi. Chưa nhắc đến chuyện Bàng Tử Phi còn chưa nói cho cha cậu ta biết về chuyện này, thì thủ tục thôi học và ký hợp đồng với câu lạc bộ cũng sẽ mất rất nhiều thời gian.
Giống với Bàng Tử Phi, Vu Mặc còn làm cho Trì Phương đau đầu hơn.
Đã mấy ngày cậu không nói chuyện với Vu Mặc rồi.
Sau đại hội thể thao là chuẩn bị thi giữa kỳ, Trì Phương mượn cớ muốn tự học, tránh Vu Mặc mấy hôm nay.
Đã qua một tuần từ lúc thi giữa kỳ rồi, nhưng Trì Phương vẫn không nói chuyện với Vu Mặc.
Tất cả là do cảm xúc khó hiểu của cậu đối với Vu Mặc...
Kiếp trước lúc trưởng thành Trì Phương cũng được không ít cô gái theo đuổi, dù sao cậu cũng là Tam thiếu gia của Trì gia, Trì Phương lớn lên lại không tệ, chỉ là khi đó cậu rất ham chơi, sau đó vì tai nạn đua xe, mà tính tình Trì Phương thay đổi rất nhiều, đừng nói là người ngoài, ngay cả người trong nhà cũng không chịu được cái tính sáng nắng chiều mưa của cậu.
Sau đó thì... Trong đầu Trì Phương chỉ nghĩ tới chuyện bảo vệ Trì gia, hơi sức đâu mà quan tâm những thứ khác nữa.
Lần duy nhất rung động, lại bị người ta trực tiếp từ chối.
Rốt cuộc cậu đang bị cái gì thế này? Trì Phương xoa xoa trán, ánh mắt vô thức chuyển sang bên cạnh. Hôm nay có tiết thể dục, Trì Phương không muốn đánh cầu nên đành ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-toi-bi-dai-lao-hoc-ba-quan-lay/1159327/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.