Cô em gái này của anh ta có thực sự giỏi đến vậy sao?
Nhan Hạ nhìn ra sự nghi ngờ của anh ta, thản nhiên nói: “Tôi làm được thế nào hình như không liên quan đến anh.”
“Thay vì anh ở đây mà nghi ngờ tôi, còn không bằng nhanh chóng đi tìm việc mà làm.”
Lúc còn ở Cố gia, bất kể là bố mẹ Cố hay năm người anh trai cẩu cặn bã, họ luôn hiểu lầm về năng lực của cô. Họ nghĩ rằng cô xuất thân từ địa phương nhỏ đến thành phố, cộng thêm sự dẫn dắt của lời nói từ Cố Diệp Du, nên từ tận đáy lòng họ đã cho rằng cô không có năng lực.
Vì thế, khi nghe cô đã tìm được việc làm cho cả tuần cho đội của mình, anh năm cẩu cặn bã kia mới không tin.
Cố Diệp Ngọc lại bị chặn họng, nói: “Chuyện đó không cần em lo, tụi anh chắc chắn sẽ tìm được việc để làm.”
Nhan Hạ cười nhạt: “Ai có thời gian rảnh mà lo cho các người.”
“Em!” Cố Diệp Dụ nhận ra rằng sau khi Nhan Hạ quyết liệt rời khỏi nhà, cô ngày càng trở nên biết cách chọc tức người khác. Anh càng ngày càng không hiểu và không thể nhìn thấu cô.
Nhan Hạ không thèm để ý đến Cố Diệp Ngọc nữa, quay sang nói với ba người Thời Hi Diễn: “Chúng ta đi thôi, người làm công là linh hồn của lao động.”
Thời Hi Diễn cười nói: “Người làm công là linh hồn của lao động, khẩu hiệu này hay đấy.”
Tô Cẩm và Ân Vi Vi cũng cười đồng ý.
Bốn người vui vẻ rời khỏi sân, mỗi người trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/531557/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.