Thích Trác Ngọc dường như lại tức giận.
Phượng Tuyên nhận ra được chuyện này, khoảng cách đại ma đầu phát cuồng lần thứ nhất đã trôi qua suốt hai ngày.
Trước kia Thích Trác Ngọc thỉnh thoảng cũng sẽ dùng ngọc bài thông hành thông báo với y dù không về trúc gian tiểu trúc.
Tu Chân Giới có một loại pháp bảo truyền tin, hầu như ai cũng có một cái, chỉ cần nhận qua thần thức là có thể đồng thời truyền tin.
Hai ngày đã trôi qua.
Phượng Tuyên thông tri ngọc bài nhưng vẫn không có động tĩnh gì.
Nhưng mà y cũng không để ở trong lòng.
Cuộc sống nhàn nhã của một quả phu ở trong trúc gian tiểu trúc nhà cao cửa rộng chính là mục tiêu lịch kiếp nhỏ y đặt ra cho mình, bây giờ trong viện còn có một gốc ngô đồng, chất lượng cuộc sống tăng vọt.
Mỗi ngày chỉ có ăn ngủ đọc sách giải trí, mơ về ngày còn làm thượng thần ở Cửu Trọng Thiên.
Sư huynh? Sư huynh là cái thứ gì?
Ăn được không?
Huống hồ, tính tình đại ma đầu thật sự rất kém cỏi, hỉ nộ vô thường, y cũng không biết mình khi nào sẽ chọc đến hắn.
Y muốn nhàn rỗi như vậy, nhưng thực tế lại rất góc cạnh.
Ngay khi Phượng Tuyên sắp ăn cho cái bụng nhỏ bằng phẳng của mình có một chút thịt thịt, người của Thanh Vân Phong lại tới.
Lúc A Bảo hoảng hốt đến thông báo cho y, Phượng Tuyên cũng có chút kinh ngạc.
Không vì cái gì khác, tuy rằng Phượng Tuyên trên danh nghĩa là đạo lữ của Thích Trác Ngọc, nhưng trên dưới Phiếu Miểu tiên phủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ta-bi-su-huynh-chung-dao/1530289/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.