Dị năng giả rốt cục ý thức được có gì đó không đúng, nhíu mày quan sát bốn phía.
Hắn ta lúc này mới phát hiện, bốn phía hiển nhiên đều là tối đen như mực, ngoại trừ cửa sổ cùng vách tường, nhìn không thấy bất cứ thứ gì khác.
Giữa hai cửa sổ tựa hồ là một hành lang, nhìn hành lang giống như vực sâu, dị năng giả do dự trong chốc lát, vẫn là lần thứ hai vượt qua cửa sổ trước mắt.
Rơi xuống đất, vẫn là cửa sổ.
Dị năng giả đen mặt, nhìn về phía hành lang đen kịt. Đó là lối thoát duy nhất của hắn.
Tiểu Hắc ngồi xổm bên cửa sổ, nhìn một người đàn ông thân mập mạp, không ngừng chống mép cửa sổ, nhảy vào nhảy ra cửa sổ.
Cuối cùng lén lút thậm thụt đi theo đám mây màu của Tiểu Bạch đi ra cửa lớn.
"Meow meow?" Thấy Tiểu Bạch muốn rời đi, Tiểu Hắc hô nó một tiếng.
"Chít chít." Tiểu Bạch đầu cũng không quay lại, mang theo dị năng giả biến mất trong bóng đêm.
Tiểu Hắc run rẩy lỗ tai, trở lại phòng ngủ của Thôi Tây Sinh, nằm sấp trong ổ mèo trên tủ đầu giường.
Bá Vương đi rồi, nó rốt cục có thể nghỉ ngơi.
Mặt trời chiếu sáng trái đất, ánh sáng chiếu vào thế giới, che giấu tội lỗi của bóng đêm.
Tiểu Hắc vừa mở mắt liền nhìn thấy Tiểu Bạch ngồi trước mặt nó, híp mắt nhìn mình, trên mặt ba góc là quỷ dị thỏa mãn.
Tiểu Hắc trong nháy mắt liền tỉnh táo, nhanh nhẹn chạy ra khỏi ổ mèo, Tiểu Bạch cảm thấy mỹ mãn đi vào, nằm sấp trong ổ mèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/748413/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.