Ngô Lượng nhất thời cảm thấy không ổn, dị năng hệ cây vây quanh căn phòng không lớn, không có bất kỳ khí tức sinh vật nào.
Vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng ngủ Hách Nhân, tìm một vòng trong phòng, phòng Thôi Tây Sinh cũng không có người, hành lý đều bị mang đi.
Đây là thừa dịp hắn ngủ, chuyển đi?
Trên bàn trà trong phòng khách đặt thẻ thân phận của hắn, dưới thẻ thân phận còn có một tờ giấy.
Ngô Lượng cầm lấy tờ giấy, nội dung trên tờ giấy rất ít, nhưng lại làm cho hắn choáng váng. Hắn chỉ ngủ một giấc, những người này cư nhiên bỏ chạy!
Bỏ lại ân nhân cứu mạng! Mấy người này còn có chút lương tâm hay không, muốn chạy cũng phải mang theo hắn chạy a.
Hắn cảm thấy đêm qua cơn buồn ngủ kia quá mức quỷ dị, đời này chưa từng ngủ nhanh như vậy. Hơn nữa hắn luôn luôn ngủ không sâu, động tĩnh lớn như vậy không có khả năng ăn không tỉnh.
Hắn đây là bị ba người kia tính kế, chẳng lẽ hắn bại lộ?
Tờ giấy là Thôi Tây Sinh lưu lại, rất dong dài cảm tạ hắn một trận, lưu lại năm mươi vạn giá trị cống hiến cho hắn, câu cuối cùng nói có duyên gặp lại khiến Ngô Lượng nghiến răng nghiến lợi.
Nhìn tờ giấy, hắn cũng không bại lộ thân phận của mình, chỉ là ba người này đơn thuần không muốn mang theo hắn đi mà thôi.
Tư vị bị người ta vứt bỏ rất không tốt, lấy điện thoại di động ra, Ngô Lượng gọi điện cho Trương Giai Ny.
"Chuyện gì?" Giọng nói lười biếng của Trương Giai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/748529/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.