"Cậu còn cười, có tin tôi đánh cậu không?" Tất cả mọi người đều nhíu mày, Lâm Vi Hồng thấy Vương Thụy cư nhiên nở nụ cười, tức giận bốc lên đầu.
"Tại sao phải nóng nảy như vậy, tôi có biện pháp có thể giúp các cô." Vương Thụy kéo tay Lâm Vi Hồng ra, thấy mọi người đều nhìn về phía hắn, lại cười đắc ý.
"Có biện pháp thì nói nhanh, cười cái éo gì mà cười." Lâm Vi Hồng giơ nắm đấm lên uy hiếp.
"Số người các cô không đủ, có thể tìm viện binh a." Vương Thụy ra vẻ cười thâm trầm.
"Tiếp tục đi!" Lâm Vi Hồng chờ Vương Thụy tiếp tục nói, người này lại giả bộ cao nhân không nói lời nào.
Nhìn nụ cười thiếu đánh kia liền ngứa tay, Cánh tay Lâm Vi Hồng vung lên, muốn thật sự động thủ.
Mắt thấy nắm đấm to đùng đang ở ngay trước mắt, Vương Thụy lắc mình né tránh, vội vàng giải thích: "Lưu Thắng Huy trước tận thế chỉ là một tướng quân, sau tận thế thức tỉnh dị năng, bởi vì đẳng cấp cao, mới trở thành quản lý khu an toàn. Rất nhiều người kỳ thật cũng không tin hắn làm quản lý, ngầm cùng hắn cạnh tranh cũng có mấy người. Ví dụ như Trương Triết Phong trước tận thế lớn hơn Lưu Thắng Huy, hiện tại lại bị hắn đè lên một đầu."
"Trương Triết Phong là một người bình thường, sao lại tranh giành với Lưu Thắng Huy?" Hà Hoan nghi ngờ.
"Hắn tuy rằng là người bình thường, nhưng bên cạnh hắn có dị năng giả a. Lưu Thắng Huy cũng không phải là quản lý tốt, hắn độc chiếm rất nhiều tài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/748558/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.