“Bốp bốp bốp bốp.”
Liên tiếp mấy cái tát như mưa vỗ xuống mặt Hoa Thanh Nguyệt.
“Tiện nhân! Xem lão tử hôm nay có thể hành hạ ngươi đến chết không!”
Sau mấy cái tát, đầu nàng ong ong như muốn vỡ, máu rỉ ra nơi khoé môi, nhưng nhờ vậy mà thần trí cũng tỉnh táo được đôi phần. Hai tay nàng cào chặt đất bùn dưới thân, chỉ hận hôm nay mình chỉ mang một cây trâm cài đầu, không thể cùng hắn đồng quy vu tận.
Tên nam nhân kia sau khi đánh xong thì hung hăng đè nàng xuống, hai tay giữ chặt cổ tay nàng, đôi mắt đỏ ngầu ghé sát mặt nàng từng tấc một...
Hoa Thanh Nguyệt đưa mắt nhìn quanh, bóng tối dày đặc hai bên hẻm sâu khiến lòng nàng chùng xuống đáy vực. Hôm nay e là không thoát được.
Phụ thân, mẫu thân… Thanh Nguyệt đã tận lực rồi. Xin người đừng trách ta.
Nàng nhắm mắt lại, trong lòng đã có quyết đoán.
Bỗng nhiên…
“Bốp!” Một cú đá cực mạnh giáng thẳng vào hông tên nam nhân, kế đó là loạt âm thanh lưỡi kiếm xuyên qua da thịt rợn người.
Trên mặt nàng có chất lỏng ấm nóng văng trúng. Hoa Thanh Nguyệt ngơ ngác mở mắt, liền trông thấy một thân ảnh cao lớn, tay cầm trường kiếm, từng nhát từng nhát đâm xuyên ngực tên ác nhân.
“Đại ca ca… Đại ca ca...” – Nàng bật khóc, nước mắt ròng ròng.
Tên nam nhân mở mắt đỏ lòm, lắp bắp: “Ta… ta có thành quỷ cũng...”
Chưa kịp dứt lời, mũi kiếm đã xuyên thẳng tâm mạch, chết tại chỗ.
Lục Diễm đứng đó, ánh mắt trầm lặng nhìn thiếu nữ toàn thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thanh-lanh-quyen-than-luan-ham-truy-the-thanh-nghien/2769650/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.