Sau khi giải phóng thông tin tố, Tần Tiện định khuyên Ôn Thanh Uyển vào giường nghỉ ngơi một lát. Nhưng khi ánh mắt dừng trên người Ôn Thanh Uyển, cô bỗng sững lại, chưa kịp mở lời.
Ôn Thanh Uyển đang thả lỏng người, tựa nghiêng vào sofa. Chiếc áo len trắng mềm mại tự nhiên trùng xuống, tôn lên đường cong vô cùng hút mắt. Cổ áo không cao, để lộ phần cổ thon dài, trắng mịn như cổ thiên nga, vị trí tuyến thể lộ ra, làn da mỏng manh như có thể nhìn thấy cả mạch máu mờ mờ bên dưới.
Tần Tiện cảm giác mặt mình bỗng nóng bừng, cổ họng khô khốc, sững lại một giây không dám nhìn nhiều. Ánh mắt vội vàng dời lên khuôn mặt của Ôn Thanh Uyển.
Khuôn mặt của Ôn Thanh Uyển lúc này mang vẻ dịu dàng hiếm thấy. Đường nét mềm mại hơn bao giờ hết, đôi mắt đen ánh lên ánh đèn trong phòng, tựa như phản chiếu hàng vạn vì sao. Cô ấy đang nhìn Tần Tiện, ánh mắt vốn dĩ luôn biết cách nói lên cảm xúc, nay lại càng thêm dịu dàng, như thể đang tràn đầy một thứ cảm xúc nào đó không thể che giấu.
Tần Tiện cảm giác tim mình đập mạnh một cái, như bị ánh mắt của Ôn Thanh Uyển kéo lấy, suýt nữa bị nhấn chìm hoàn toàn.
Ôn Thanh Uyển, người luôn toát lên vẻ cao quý lạnh lùng đầy xa cách, giờ phút này lại mang một nét biểu cảm hiếm có, đẹp đến mức như thể khiến cả không gian xung quanh trở nên khác biệt.
Tần Tiện vội nhéo mạnh vào tay mình để kéo bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thanh-vo-ho-tra-a-cua-nu-chinh/289940/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.