"Không chửi họ thì chửi ai? Gian thương như vậy, lừa người già, nói rau này có thể điều dưỡng cơ thể, người già thì biết gì, thấy quảng cáo hay như vậy thì bỏ tiền ra mua thôi." Đồng nghiệp A nói: "Cải thảo bình thường cũng bán 100 tệ một cân, đúng là gian xảo, tuy 100 tệ không nhiều, nhưng tiền của chúng ta cũng không phải là gió thổi đến, dựa vào đâu mà phải ném vào túi người khác chứ."
Đồng nghiệp B cũng lại gần: "Tôi thấy trên mạng còn nói cửa hàng đó chuyên nhắm vào những người già có bệnh, người già rất coi trọng việc dưỡng sinh, muốn cải thiện sức khỏe, cho nên mới liên tục thử những thứ vô lý như vậy."
Đồng nghiệp C gõ bàn phím lạch cạch, mắng chửi gian thương ác đức, sau khi mắng xong, cô ấy quay sang nói với Hạ Tinh: "May mà chúng tôi không nghe lời cô, nếu không thì đã bị lừa rồi."
"Mấy người có mua đâu mà kích động thế? Làm anh hùng bàn phím sướng lắm à?" Hạ Tinh nhìn đồng nghiệp C đang bình luận: "Mấy người chưa ăn bao giờ, cũng không biết rau có vị gì, đã vội vàng bình luận rồi?"
Đồng nghiệp A: "Cô kích động cái gì, có ai nói cô đâu."
Đồng nghiệp B: "Cửa hàng đó do người quen của cô mở đúng không?"
Đồng nghiệp A bừng tỉnh: "Thì ra cô nhiệt tình khuyên chúng tôi mua như vậy, định lừa thêm được người nào hay người đó."
Đồng nghiệp A: "Hạ Tinh, cô làm vậy là không được rồi, dù sao chúng ta cũng là đồng nghiệp, sao cô có thể cấu kết với người ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-that-nghiep-toi-ve-que-trong-rau-nuoi-ca/1962290/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.