Edit+Beta: Đặc Lôi Tây
Sắp đến đầu giờ Dần*.
(*Từ 3g- 5g sáng)
Sau khi lễ diễu hành mặt nạ, phân đoạn náo nhiệt nhất của hội chùa kết thúc, âm thanh ồn ào dần lắng xuống, những sạp bán nhỏ cũng đã dọn hàng.
Đường cái trở nên quạnh quẽ, thưa thớt, hàng cây rũ bóng lắc lư.
"Cô ở đây một mình hả?", Đan Hoằng Thâm đứng dưới bậc thang, nhìn những dấu chân đen sẫm trên làn váy của thiếu nữ trước mắt, gã nhếch khóe miệng, trào phúng nói, "Không phải cô cùng Tạ Trì Phong xuống núi à? Sao rồi, hắn bỏ cô lại rồi đúng không?"
Tang Nhị, "..."
Gã thật biết chọc vào chỗ đau của người khác.
Nếu người ngồi đây không phải nàng mà là nguyên chủ, e rằng cơ tim sẽ tắt nghẽn đến chết.
"Sao ngươi biết ta xuống núi với ai?", Tang Nhị ôm đầu gối, ngửa đầu nhìn gã, rất nhanh nghĩ đến một khả năng, hoài nghi hỏi, "Ngươi theo dõi ta?"
Câu hỏi này không hiểu vì sao lại châm ngòi lửa giận của gã.
Mặt Đan Hoằng Thâm hiện lên một tia tức giận, đột nhiên nâng cao âm lượng, "Cô không cần biết ta bằng cách nào biết được!"
Tang Nhị, "?"
Giọng điệu gây chuyện quen thuộc đây rồi!
"Ta không quan tâm", Tang Nhị chậm rì rì đáp, "Ngươi không muốn trả lời thì thôi"
"Cô cho rằng ta rất thích lo chuyện bao đồng ư? Nếu cô không phải là đệ tử của Thanh Trúc phong, mỗi lời nói, hành động đều ảnh hưởng đến Thanh Trúc phong, ta mới thèm quan tâm đến cô", sắc mặt Đan Hoằng Thâm cực thối, gã cười lạnh một tiếng, "Tang Nhị, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-the-than-phao-hoi-la-ta-chet-di/1783681/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.