Người bạn "ngoại quốc" rất có đạo đức nghề nghiệp, không nhận tiền rồi bỏ đi. Mặc dù không nói được tiếng địa phương, nhưng nhờ sự trợ giúp của phần mềm dịch, cậu ta không từ bỏ, cuối cùng đã thành công khiến Triệu Trí Thành viết tên và số tiền "quyên góp" của mình lên tấm bảng đăng ký, lúc đó trông có vẻ rất chuyên nghiệp.
Rồi người bạn “ngoại quốc" vui mừng rời đi.
Triệu Trí Thành cầm hoa hồng đã hơi héo, đứng im một chỗ, đối diện với ánh mắt khó hiểu của các khách mời và nhân viên xung quanh.
"... Dù người này có chút ép buộc, nhưng dù sao thì quyên góp để giúp trẻ mồ côi cũng là việc tốt mà..." Triệu Trí Thành ngượng ngùng cố gắng biện minh.
Thương An An bất đắc dĩ nói: "Trẻ mồ côi ở đâu? Anh có chứng cứ gì, dù chỉ là một bức ảnh không?"
Triệu Trí Thành cảm thấy bị chất vấn, sắc mặt khó coi, nhưng lại không muốn làm mất lòng các khách mời khác, vì vậy vẫn miễn cưỡng nở một nụ cười: "À, giữa người với người vẫn phải có niềm tin, biết đâu là thật..."
"Trên thế giới này chắc chắn có trẻ mồ côi cần giúp đỡ, nhưng người vừa rồi chắc chắn là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, đây là một thủ đoạn lừa tiền phổ biến ở đây, bọn họ đánh vào việc người nhận hoa sẽ ngại không trả tiền." Ô Yểu Nhiên nói.
Triệu Trí Thành lập tức tiếp lời: "Cái này... Tôi thật sự không biết mà, mọi người cũng không thể chắc chắn nói người ta là lừa đảo được. Dù sao thì tôi cũng là nạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thoa-thuan-hon-nhan-ket-thuc-lai-mang-thai-trong-chuong-trinh-ly-hon/1864599/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.