Thượng Quảng ở bên cạnh giúp anh chạy xuôi chạy ngược bảy tám lần, còn mệt hơi tập gym nữa chứ, không biết còn tưởng anh tính nấu Mãn Hán Toàn Tịch* nữa kìa.
Kinh khủng quá, lần sau vẫn nên đăng ký cho anh Tịch một khóa đào tạo dài hạn đi!
Đợi cho "bữa ăn tình yêu" của Tịch Thừa Quân kết thúc, Thượng Quảng thấy sắc trời đã tối, Bạch Khởi gần như đã ghi hình chương trình xong, có thể đang trên đường cùng Frank trở về.
"Anh Tịch, em đi đây."
Hắn nên ý thức mà lượn đi thôi!
Cũng tránh được cơn nghiện nấu ăn của anh Tịch đột nhiên trỗi dậy, lại bắt hắn chạy tới chạy lui đi mua nguyên liệu, tóc của hắn vốn đã ít thấy thương rồi, đừng để bị anh Tịch giày vò đến hói luôn.
Lần đầu tiên Tịch Thừa Quân nấu một bàn thức ăn linh đình như vậy, ngồi ngắm nghía một chút thành quả mình vất vả dựng lên, cũng không quan tâm Thượng Quảng về hay không về.
Anh thấp giọng đáp: "Ừ", rồi không nhìn Thượng Quảng nữa.
Sau khi Thượng Quảng đi xa, hắn nhận được cuộc gọi từ Tịch Thừa Quân.
Giọng nói vững vàng của anh Tịch từ bên kia truyền đến: "Hôm nay tôi cùng cậu xem Trích Tinh Thiếu Niên, cậu biết nên nói thế nào chứ?"
Cái gì nên nói với không nên nói?
Đầu óc Thượng Quảng quay cuồng trong mơ hồ, shi-di-ri-dai, shi-di-na-na...
"Em biết rồi anh Tịch, đừng lo lắng." Thượng Quảng vỗ ngực nói.
Vừa vỗ ngực xong, tức khắc thấy Bạch Khởi lái xe vào.
Thượng Quảng cúp điện thoại, vỗ vỗ cửa kính xe: "Bạch tiên sinh! Bạch Khởi!"
Frank
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-cung-anh-de/2585710/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.