Bệnh viện Hòa Hiệp thành phố Yến, lầu chính, mười mấy bác sĩ hàng đầu đang tiến hành chẩn đoán chuyên sâu, chủ cuộc họp ngồi ngay ngắn, đây hẳn là tiến sĩ viện Khoa học Quốc gia, lãnh đạo tối cao nhất của bệnh viện Hòa Hiệp, chức vị chính - viện trưởng.
Cách đó mấy chục mét là phòng chăm sóc đặc biệt ICU, máy móc phức tạp không ngừng nghỉ tới một giây, tinh tế giám sát thức thời, nhân viên y tế mặc quần áo công sở trắng như tuyết bận rộn ra vào, nhưng cũng không dám phát ra quá nhiều tiếng động.
Không khí gần như ngưng trệ, chỉ có thể nghe thấy tiếng máy móc hoạt động liên tục.
Như thúc giục, lại cũng giống như đang đếm ngược.
Bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt, mấy người đàn ông mặc âu phục dày da chen chúc đứng đầy trước cửa, mấy người này ngày thường ngay cả tên cũng không muốn bị xếp cùng nhau trong một nhóm đều đang đứng cùng một đám, bầu không khí ôn hòa yên tĩnh hiếm thấy.
Một vị y tá từ trong phòng bệnh đi ra. Từ bên trong vội vã đi ra, mấy vị quản lý cấp cao kia thấy vậy, dồn dập tiến lên, tranh nhau hỏi: "Tình hình của ngài Lưu thế nào rồi?"
Chả hiểu sao, họ làm như bọn họ mới chính là người nhà của bệnh nhân không bằng.
Y tá vẫn đưa ra cách giải quyết: "Tình hình của bệnh nhân đã tạm thời ổn định."
Nhóm quản lý không dò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/987628/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.