Dòng suy nghĩ của Thượng Thiên Tê bị câu nói của Hàn Giang Ngộ cắt ngang, cậu dùng những ngón tay còn có thể cử động khẽ cào vào lòng bàn tay Hàn Giang Ngộ, giọng nói dịu xuống: "Cậu buông tôi ra trước được không, như vậy... tôi thấy rất khó chịu."
Cậu hơi nhíu mày, khẽ cắn răng, đúng là bộ dạng không chịu nổi, Hàn Giang Ngộ im lặng hai giây rồi buông cậu ra.
Thượng Thiên Tê thở phào nhẹ nhõm, cậu cụp mắt xuống, vốn định tránh ánh mắt của Hàn Giang Ngộ, lại vô tình chạm phải một vật thể dữ tợn khác. Thượng Thiên Tê lúng túng dời mắt, chỉ còn biết cầu mong hơi nước mù mịt trong phòng tắm che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình.
Hàn Giang Ngộ bất mãn véo má cậu: "Từ lúc tôi vào đây cậu cứ lảng tránh, cậu đúng là có chuyện giấu tôi, nếu không sao lại chột dạ như vậy?"
Thượng Thiên Tê thậm chí còn có một chút xúc động, muốn nói thẳng với Hàn Giang Ngộ rằng mình thích hắnngay tại đây, nhưng cậu nhanh chóng từ bỏ ý định này, thực ra ai tỏ tình trước cậu cũng không quan tâm lắm, chỉ là giữa hai người từ trước đến nay đều là Hàn Giang Ngộ chủ động, cậu cũng theo tiềm thức nghĩ rằng Hàn Giang Ngộ sẽ chủ động tỏ tình với mình.
Nhưng tình hình hiện tại, ít nhất là trong một hai năm tới sẽ không thể xuất hiện cảnh tượng mà cậu tưởng tượng được.
Vậy thì, cậu tỏ tình cũng không phải là không được, nhưng tuyệt đối không phải lúc này.
Quá vội vàng, cậu hoàn toàn chưa chuẩn bị gì cả.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-to-tinh-truc-ma-thang-nam-cong-bang-toc-do-anh-sang/743847/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.