Tông Hách xoa nhẹ lên đầu Đường Hoàn, chắc chắn nói với cậu: "Không có đâu, đừng sợ. Tay em rất sạch, không dính tí máu nào cả. Nếu không thì làm sao có thể ghép gien với anh được."
Đường Hoàn thở ra một hơi nhẹ nhõm. Những lời này nghe rất có lý, giọng điệu cũng đầy sức thuyết phục. Nhưng mà... cậu vẫn không biết "người ban đầu" đã từng trải qua những gì. Trong lòng vẫn cứ thấp thỏm không yên.
Cậu bây giờ thật sự rất muốn biết rốt cuộc trước kia đã xảy ra chuyện gì. Là ai đã hạ độc cậu, ai đưa cậu đến tinh cầu rác rưởi đó, là ai đã làm giả thân phận cho cậu, rồi lại là ai dạy cậu dùng súng. Và cậu đã chết như thế nào.
Dù có chết, cũng muốn chết một cách minh bạch.
Tông Hách thấy cậu vẫn còn để tâm, liền nhẹ nhàng nhéo nhéo sau cổ Đường Hoàn, giống như một con mèo lớn đang an ủi mèo con vậy, "Yên tâm, em muốn biết thì chắc chắn sẽ tra được. Đợi anh sắp xếp."
Đường Hoàn biết Tông Hách đang âm thầm cho người điều tra.
"Vậy... nếu kết quả điều tra ra lại không đúng ý anh thì sao? Hoặc chạm vào giới hạn của anh thì sao..." Đường Hoàn lấp lửng, cậu lo lắng. Tông Hách là người rất có trách nhiệm, lại thêm cái tính quân nhân nguyên tắc. Lỡ như... cậu không dám nghĩ tiếp. Nếu chuyện quá khứ của "người kia" đi ngược lại với nguyên tắc của Tông Hách, vậy thì cuộc hôn nhân của họ... còn có thể tiếp tục sao? Nếu không động lòng thì sẽ chẳng bận tâm, nhưng bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-toi-chay-tron-ban-doi-nguoi-thuc-vat-tuc-gian-den-mo-mat/2851733/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.