Gửi Nguyễn tiên sinh thân yêu,
Chồng à, bây giờ anh đã ngủ rồi. Em biết gần đây công việc của anh rất bận rộn, rất vất vả, em xót anh lắm.
Nhưng anh bảo là vì em, vì cục cưng trong bụng nên mọi thứ đều đáng giá. Em không sao cầm được nước mắt. Có lẽ bất cứ phụ nữ mang thai nào cũng trở nên đa sầu đa cảm.
Chỉ còn hai tháng nữa chúng ta sẽ gặp được cục cưng. Vào năm chúng ta ba mươi tuổi, chúng ta sắp được lên chức bố mẹ.
Quỹ đạo cuộc sống của hai ta cũng giống như bao người, ngày ngày trôi qua bình đạm không gợn sóng, nhưng em vẫn cảm thấy đây là niềm hạnh phúc lớn lao nhất. Liệu đây có phải là do em có được người chồng như anh.
Anh không chỉ là chồng em mà còn là người thân của em, anh không ngừng cổ vũ em, luôn luôn tôn trọng em, khiến em không ngừng tiến bộ, trưởng thành, cho em cảm giác ấm áp của người bạn tâm giao.
Cho tới giờ, không phải chuyện gì cũng đều thuận buồm xuôi gió, nhưng cảm ơn anh đã không buông tay em, luôn đưa em theo cùng nhau chiến đấu giữa cuộc sống đầy rẫy chông gai, làm em trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình. Ở giữa cuộc sống củi gạo khói bếp, anh chậm rãi chứng minh cho em thấy, hoá ra hôn nhân không phải là nấm mồ của tình yêu, trái lại sẽ càng ngày càng ấm áp.
Tựa như chén cháo nóng hôi hổi vào một buổi sớm mùa đông, tựa như pháo hoa nở rộ giữa bầu trời đêm, đem năm tháng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-toi-chet-anh-ay-khong-cuoi-them-ai-nua/2572915/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.