– Anh có một loại dự cảm xấu.
===============
Một khi quá chú ý vào chuyện gì đó, tự dưng thời gian sẽ trở nên đặc biệt dài đằng đẵng, Hứa Thừa Hạo đang lâm vào tình trạng như vậy.
Chờ đến hết giờ thôi mà anh đã đứng ngồi không yên, mỗi lần cảm thấy đã đến giờ tan việc, anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ sẽ thấy nãy giờ mới có mấy phút trôi qua, muốn phiền muộn bao nhiêu thì phiền muộn bấy nhiêu.
Hứa Thừa Hạo không thể chịu được nữa, dù sao anh cũng là sếp, muốn về sớm thì đã sao, anh phải về nhà!
Vì thế, Lý Niệm đang ngồi trong phòng làm việc liền bị kéo đi làm thần hộ mệnh, cậu mờ mịt dang hai tay mở đường.
Lý Niệm:???
Cậu cũng không biết tại sao mình phải đi đường với tư thế như vậy, lại còn phải nhìn trái nhìn phải như kẻ trộm đang quan sát quân địch!
Hứa Thừa Hạo núp sau lưng cậu, ôm vịt vàng nhỏ, thò đầu từ sau bả vai cậu ra: “Ông phải bảo vệ tôi, đưa tôi về nhà an toàn.”
Lý Niệm: “…Rốt cuộc ông đang làm cái gì? Tôi cảm thấy mình giống mấy thằng điên đó.”
Hứa Thừa Hạo: “Ông chỉ cần bảo vệ tôi là được.”
Lý Niệm: “Nếu ông bị tụi bắt cóc theo dõi thì tôi cũng không bảo vệ được ông đâu.”
Hứa Thừa Hạo: “Ông chỉ cần ngăn Trình Giảo Kim (*) là được.”
(*) Ý chỉ người giữa đường nhảy ra phá bĩnh chuyện người khác
Lý Niệm: “Gì?”
Lý Niệm cảm thấy hai người đang ông nói gà bà nói vịt, hoàn toàn không thể hiểu được nhau. Cậu đành tiếp tục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-thanh-banh-xe-du-phong-ca-nam-chinh-lan-nam-phan-dien-deu-theo-doi-ta/2397851/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.