Lục Ninh tháo dây xích khỏi cổ con mèo đầu tiên, đặt nó lên chiếc bàn tiếp tân màu trắng, sau đó hỏi người đàn ông đối diện: "Xin anh cung cấp ảnh chụp con mèo của mình trước, tôi cần đối chiếu một chút."
Để tránh các con vật bị nhầm lẫn và nhận sai chủ, Lục Ninh yêu cầu kiểm tra kỹ lưỡng bước đầu, đối chiếu những chứng cứ cơ bản nhất.
"Vâng, vâng, cô cứ xem." Trịnh Lỗi mở album ảnh trên điện thoại, chọn những bức ảnh toàn thân rõ ràng của mèo nhà mình, đồng thời giới thiệu từng tấm cho Lục Ninh.
"Nó tên là Nhảy Nhảy, tôi bế nó về từ nhà bạn, năm nay nó gần hai tuổi rồi..."
Không cần Lục Ninh cẩn thận hỏi han, Trịnh Lỗi đã kể ra hết những đặc điểm rõ ràng trên người con mèo, ngay cả vết trụi lông ở chân sau cũng giống y như đúc.
Đây quả là một "sen" rất có tâm.
"Meo meo ~" (Nịnh Nịnh ơi, đây là chủ của Nhảy Nhảy nè ~)
Chú mèo đen trắng đặt hai chân trước lên tay Lục Ninh, giọng điệu rất vui vẻ.
Vì nhớ lời Lục Ninh dặn phải tuân theo sự sắp xếp, nên Nhảy Nhảy rất ngoan ngoãn ngồi xổm trên bàn, nhưng ánh mắt đã tố cáo sự nôn nóng trong lòng nó.
[Ừ, Nịnh Nịnh biết rồi.]
Lục Ninh buông tay ra, Nhảy Nhảy nhận được tín hiệu liền lập tức nhảy vào lòng Trịnh Lỗi, miệng không ngừng kêu meo meo, bày tỏ nỗi nhớ nhung.
"Mèo đã được gắn chip rồi, lát nữa khi nộp phí, anh đưa giấy chứng nhận ra, hệ thống sẽ tự động cập nhật thông tin vào tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-ve-tu-ngu-thu-tong/2712158/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.