Năm năm nữa lại trôi qua.
Năm nay thành phố Tuy đã trở thành vùng trọng điểm của cả nước, về cơ bản đã hoàn tất quá trình tích hợp với trí tuệ nhân tạo.
Tân Duệ đã trở thành công ty khoa học công nghệ về AI đứng đầu trong nước, ban đầu, công ty nghiên cứu những sản phẩm công nghệ AI trong lĩnh vực y tế, những năm này đã dần lấn sân nghiên cứu sang rất nhiều lĩnh vực robot hay thiết bị không người lái.
Cái tên tiến sĩ Trần bỗng dưng xuất hiện.
Là một tiến sĩ tốt nghiệp Đại học Q, nghe nói rằng ngay từ thời học chính quy cậu đã thành danh với nghiên cứu R2D của mình.
Những năm sau đó cậu đều tập trung vào nghiên cứu, rất ít khi xuất hiện trước công chúng.
"Tiến sĩ Trần, sao còn chưa đi thế?"
Tại một cơ sở nghiên cứu chuyên đề trọng điểm cấp quốc gia, Phan Ba - trưởng nhóm dự án bắt chuyện với người đang đeo kính cúi đầu xem số liệu, anh ta nói: "Nào đừng đọc nữa, càng nhìn càng đau đầu thôi, chúng ta ra ngoài ăn cơm thư giãn đầu óc tí đi."
Trần Mặc ngẩng đầu nhìn lên.
Trưởng nhóm hít vào một hơi thật sâu, thầm nghĩ cơ sở bọn họ khó khăn lắm mới mời được một người được săn đón như vậy, không những thế mà còn có một khuôn mặt cực kỳ thu hút. Từ trước tới giờ nhóm bọn họ có bao giờ nổi tiếng được với mấy nữ đồng nghiệp gần đây thế này đâu chứ.
Trần Mặc không rõ nhóm trưởng đang cười vì chuyện gì.
Cậu tháo găng tay, gật đầu nói: "Cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-trung-sinh-cau-chu-that-bat-dau-duong-sinh/1227301/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.