"Giám đốc Trần, chúng ta nên tới khách sạn trước hay là?" Một đồng nghiệp trong bộ phận tiêu thụ quay sang hỏi Trần Mặc vừa cúp điện thoại xong. Nhìn thấy khuôn mặt đang hơi ửng đỏ của vị lãnh đạo trẻ tuổi, cậu ta cười hỏi: "Vừa rồi có vẻ là bạn gái gọi điện nhỉ?"
Trần Mặc cầm hành lý về, "Tới khách sạn trước đi."
Rồi lại ho khan, giải thích rằng: "Không phải bạn gái."
Viên Hạo đứng bên cạnh ngây ra, biểu cảm trên mặt theo đó thêm chút khó tin.
Dù sao trong số đoàn người đi công tác lần này, e rằng cũng chỉ có cậu nhóc là biết được sự thật.
Đúng là không phải bạn gái thật, nhưng mà là bạn trai.
Mà người đàn ông kia, mỗi khi Viên Hạo nhớ lại lần đó cũng khiến cậu nhóc thấy ớn lạnh cả người. Nếu nói ban đầu cậu nhóc cũng có tình cảm với Trần Mặc, thậm còn có vài ảo tưởng không thực tế lắm, thì có thể nói từ sau khi biết được thân phận của người kia, tất cả những xao động đó đã biến mất cả rồi.
Giám đốc Trần không phải là người mà cậu nhóc có quyền tơ tưởng tới.
Mà người kia chắc chắn cũng sẽ không cho phép bất kì ai dám ôm tâm tư với Trần Mặc làm việc ở chỗ cậu, Viên Hạo hiểu rất rõ về địa vị của mình, cũng hiếm có khi cậu nhóc sáng dạ như vậy.
Vậy nên cậu nhóc vội vàng chạy lên trước để cắt lời cậu đồng nghiệp còn đang định dò hỏi thêm, hắn nói: "Mau đi thôi, xe vừa nãy tôi đặt sắp đến rồi."
Trần Mặc thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-trung-sinh-cau-chu-that-bat-dau-duong-sinh/1227345/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.