Trời vẫn chưa tối hẳn nhưng những đám mây đen đè nặng trên bầu trời lại mang theo cảm giác giông bão đang kéo đến. Ngoài cửa sổ của khách sạn ở thị trấn nhỏ, bóng cây đung đưa trong cơn gió mạnh, còn trong một căn phòng nào đó trên tầng ba, nhiệt độ không ngừng tăng cao.
Trần Mặc cảm thấy đầu óc hơi choáng váng.
Là người chủ động nhưng cậu lại hoàn toàn thiếu kinh nghiệm, việc khởi xướng cũng không giúp cậu có toàn quyền khống chế mọi thứ.
Mỗi lần Tịch Tư Yến dừng lại để hít thở, vệt đỏ ửng trên cổ, hay hàng lông mày khẽ cau lại đều mang đến những cảm giác khác biệt.
Loại cảm giác thuần khiết đánh mạnh vào thị giác ấy lại càng kích thích gấp bội khi cậu nhớ đến cuộc điện thoại nửa giờ trước. Bởi vì cái tên nhẽ ra nên du ngoạn giữa tương lai bất tận giờ đây lại đang mắc kẹt cùng cậu trong một phòng khách sạn nhỏ nơi thị trấn hẻo lánh này.
Sự tiếp xúc thân mật riêng tư, không chút kiềm chế nào.
Mà nguyên nhân dẫn đến tất cả chuyện này chỉ vì Trần Mặc không còn là Trần Mặc nữa.
Lần này họ gặp nhau tại cùng một điểm khởi đầu, nhưng lại đi đến một kết quả hoàn toàn khác. Từ xa lạ đến quen thuộc, từ quen thuộc đến gần gũi, từng chi tiết và hình ảnh thoáng qua trong đầu vào lúc này đều giống như một cuộc vui cuối cùng trước ngày tận thế.
Vì Trần Mặc nhận ra rằng:
Có những thứ có thể thay đổi, nhưng cũng có những thứ không thể.
Bởi đây không phải là một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-trung-sinh-cau-chu-that-bat-dau-duong-sinh/1227420/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.