Trì Vân Tinh hơi sững sờ.
Dù cậu biết Đoàn Tri Diễn và Trì Hi Văn cùng nhau lớn lên, cùng dõi theo cậu từ lúc còn mặc tã đến khi bập bẹ tập nói, giờ Đoàn Tri Diễn bảo cậu gọi một tiếng anh quả thật cũng không có gì quá đáng.
Nhưng mà——
Trì Vân Tinh mím môi, nhìn Đoàn Tri Diễn đang cười với cậu ở trước mặt.
Dù sao thì yêu cầu này cũng khá đột ngột nên cậu chưa kịp chuẩn bị gì, nhất thời cậu thật sự không thể thốt ra được.
Ngay lúc Trì Vân Tinh đang lưỡng lự có nên qua loa cho xong chuyện hay không thì bỗng dưng bên cạnh vang lên giọng nói bất mãn của Trì Hi Văn: "Nào có ai chủ động bắt Vân Tinh gọi anh như cậu?" Nói xong, Trì Hi Văn trừng mắt nhìn Đoàn Tri Diễn, bàn tay to vòng qua kéo Trì Vân Tinh vào lòng hắn: "Với lại Vân Tinh là em trai tớ, có liên quan gì đến cậu?"
Đoàn Tri Diễn liếc Trì Hi Văn một cái, cười khẽ như đã nghe thấy một câu chuyện hài nào đó: "Không liên quan đến tớ?"
Đoàn Tri Diễn chợt tiến lên, không khách sáo gạt bỏ bàn tay Trì Hi Văn đang gác lên vai của Trì Vân Tinh ra, giọng điệu không hề che giấu sự khiêu khích: "Trì Hi Văn, có cần tớ giúp cậu nhớ lại lúc nhỏ người đầu tiên Vân Tinh gọi anh là ai không?"
"Cậu——" Sắc mặt của Trì Hi Văn chợt thay đổi.
Khi hai người này sắp đánh nhau đến nơi thì sau lưng Trì Vân Tinh bỗng vang lên một tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-voi-tra-cong-toi-duoc-cha-me-giau-sang-nhat-ve/2736816/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.